Tư Nguyễn đang cầm giấy ăn nhặt những hạt cơm rơi trên bàn.
Nguyễn Tri Hạ bật cười: “Con ăn xong rồi hãy làm.”
“Vâng ạ.” Tư Nguyễn ngoài miệng thì đồng ý, nhưng động tác trên tay vẫn không ngừng lại.
Tư Nguyễn vẫn tiếp tục nhặt hạt cơm lên rồi mới ăn.
Lúc xới cơm, một miếng cà rốt rơi xuống bàn.
Tư Nguyễn nghiêng đầu nhìn rồi dùng đũa gắp vào miệng.
Nguyễn Tri Hạ: “…”
Tư Nguyễn vừa quay đầu đã thấy Nguyễn Tri Hạ đang nhìn chằm chằm mình, cô bé giải thích: “Trên bàn rất sạch, không bẩn đâu ạ.”
Nguyễn Tri Hạ không biết nói gì.
Cô bé còn nhỏ đã biết tiết kiệm như vậy, không biết giống ai nữa.
Cô bật cười gật đầu: “Ừm.”
Nguyễn Tri Hạ nhìn Tư Nguyễn, nụ cười trên mặt dần thu lại.
Mặc kệ là ai phơi bày sự tồn tại của Tư Nguyễn, nhưng cô khẳng định người đó không có ý tốt.
Chắc chắn con gái Tư Mộ Hàn sẽ thu hút sự chú ý của khán giả.
Nhưng Tư Nguyễn chỉ là đứa trẻ, không phải nhân vật công chúng, cô bé không cần công khai thân phận với mọi người.
Giờ Tư Nguyễn bị người khác phơi bày trước mặt đại chúng, chắc chắn sẽ gây ra nhiều sự chỉ trích.
Phần lớn mọi người đều muốn trải qua cuộc sống không hề có sóng gió, chỉ muốn bình yên.
Nhưng có người không muốn bạn sống bình yên.
Nếu bạn cứ nhượng bộ, họ sẽ càng lấn tới.
Lúc này cô còn phải nhượng bộ nữa sao?
Nguyễn Tri Hạ chậm rãi uống canh, ánh mắt dần dần kiên định.
Chỉ có ít người biết được sự tồn tại của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-ga-thay-duoc-sung-len-may/389087/chuong-1878.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.