“Ầm” cô đóng cửa xe lại, bước lên phía trước rồi nói tiếp: “Khi đó Nguyễn Hương Thảo không thích tôi, không cho tôi ngồi cùng xe với cô ta, mẹ tôi bảo tôi đừng gây thêm phiền phức, vì vậy mỗi lần đi học hay tan học tôi đều đi trên con đường này, con đường này được xem là con đường tắt để tới trường.”
Thời Dũng im lặng lắng nghe, không nói gì.
Ánh chiều tà chiếu xuống con phố cũ, lộ ra vẻ dịu dàng mà yên tĩnh.
Nguyễn Tri Hạ nhìn những nhà lầu cũ kỹ ở xung quanh, nheo mắt lẩm bẩm: “Nhưng tôi không hiểu tại sao anh ấy lại viết địa chỉ này…”
“Cậu chủ không bao giờ làm chuyện không có ý nghĩa.” Thời Dũng hiểu rõ Tư Mộ Hàn, anh cảm thấy chắc chắn Tư Mộ Hàn viết địa chỉ này là có lý do.
Nguyễn Tri Hạ sớm đã ghi nhớ địa chỉ trên giấy.
Trên đó còn viết số nhà cụ thể.
Cô tìm số nhà viết trên giấy, bên trong là một siêu thị.
Thời Dũng nói: “Tôi vào trong xem thử.”
Nguyễn Tri Hạ cũng muốn vào trong, nhưng Thời Dũng nói cô nên đợi ở ngoài, ngộ nhỡ cậu chủ vẫn chưa tới thì sao?
Nguyễn Tri Hạ cảm thấy cũng có lý nên gật đầu đứng đó.
Khi Thời Dũng bước vào, Nguyễn Tri Hạ đi tới dưới đèn đường trước mặt siêu thị, nhìn con đường đối diện.
Cô thở dài, trong lòng rất căng thẳng.
Nếu lát nữa cô gặp Tư Mộ Hàn, cô nên nói gì đây?
Chất vấn anh? Hay trách cứ anh?
Từ lúc cô bị Tư Mộ Hàn đuổi ra khỏi biệt thự, cho đến những chuyện giữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-ga-thay-duoc-sung-len-may/389047/chuong-1838.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.