Xem một lúc, sắp đến giờ Tư Nguyễn tan học rồi.
Nguyễn Tri Hạ lấy chìa khóa xe, định đi ra ngoài để đón Tư Nguyễn.
Nguyễn Tri Hạ lái xe ra khỏi bãi đậu xe dưới lòng đất. Vừa ra khỏi khu, liền thấy hai dáng người quen thuộc đang đứng trước cổng khu.
Đó là Tạ Ngọc Nam và Cố Tri Dân.
Hai người dường như đang tranh cãi gì đó, sắc mặt của họ không được tốt lắm, lúc cuối còn gần như lao vào đánh nhau.
“Píp píp-”
Tiếng còi vang lên phía sau, Nguyễn Tri Hạ chợt bừng tỉnh, rồi lái chiếc xe về phía trước.
Tiếng còi đã thu hút sự chú ý của Cố Tri Dân và Tạ Ngọc Nam, cả hai đều nhìn về cùng một phía.
Nguyễn Tri Hạ không thích bật điều hòa trong xe, nên để mở cửa sổ xe. Đương nhiên, hai người họ đều nhìn thấy người ngồi trong xe là Nguyễn Tri Hạ.
Tạ Ngọc Nam đi thẳng về phía Nguyễn Tri Hạ.
Nguyễn Tri Hạ trông thấy anh ta đi đến, liền đỗ xe bên đường đợi.
Tạ Ngọc Nam mở cánh cửa xe rồi ngồi vào.
Nguyễn Tri Hạ sững sờ một lúc, nhìn ra ngoài xe một lần nữa, phát hiện ra Cố Tri Dân vẫn đứng ở chỗ cũ.
“Anh và Cố Tri Dân đã xảy ra chuyện gì thế?” Nguyễn Tri Hạ hỏi anh.
“Em đang đi đón Hạ Hạ có phải không? Tôi đi cùng em.” Biểu cảm của Tạ Ngọc Nam có vẻ hơi khó chịu. Nói xong, anh ta dựa lưng vào ghế, khoanh tay trước ngực, bày ra vẻ mặt không muốn nói chuyện.
Anh không muốn nói, thì Nguyễn Tri Hạ cũng không hỏi nhiều, lái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-ga-thay-duoc-sung-len-may/388981/chuong-1772.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.