Nguyễn Tri Hạ phản ứng cực nhanh lắc mình, nhấc chân đá vào chỗ nào đó của Tạ Ngọc Nam.
Tạ Ngọc Nam phản ứng chậm mất một nhịp, né tránh có chút chật vật.
“Nguyễn Tri Hạ, tôi chưa từng gặp người phụ nữ nào ác như cô!”
Hắn tránh thoát, thở phào nhẹ nhõm. Nếu vừa rồi thực sự bị Nguyễn Tri Hạ đá trúng, hắn rất có thể sẽ đoạn tử tuyệt tôn.
“ Biết là tốt rồi, đừng có chọc tôi.”
Vẻ mặt Nguyễn Tri Hạ có chút ác độc, Tạ Ngọc Nam thật sự đã chọc đến cô.
Cô không phải là một người tính khí không tốt, nhưng nếu như chọc tới cô, cô tuyệt đối không phải là kẻ không biết đáp trả.
Tạ Ngọc Nam vẫn còn sợ hãi nhìn cô, đột nhiên lại cười rộ lên: “Từ trước tới nay tôi chưa từng gặp người phụ nữ nào như thế này.”
Lúc hắn cười, đôi mắt hơi híp lại, không giống với cái kiểu cười cho có lệ và kiểu cười có mục đích trước kia. Lần này hắn cười rất thật lòng.
Nguyễn Tri Hạ hơi sửng sốt, mở cửa lên xe.
Cô rất rõ ràng, Tạ Ngọc Nam chính là một tay chơi bời lêu lổng, ăn không ngồi rồi, phong lưu phóng đãng. Cho dù hắn có là con trai Tạ Sinh, có quen biết với Lưu Chiến Hằng, thì không có nghĩa là hắn có biết chuyện gì.
Lời Lưu Chiến Hằng nói còn có lý.
Cô và Tạ Ngọc Nam cứ quanh quẩn dây dưa hoàn toàn là đang lãng phí thời gian. Truyện Bách Hợp
Lúc Nguyễn Tri Hạ khởi động xe, cô quay đầu nhìn thoáng qua cửa xe.
Tạ Ngọc Nam vẫn đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-ga-thay-duoc-sung-len-may/388879/chuong-1670.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.