Thời Dũng hơi hơi gật đầu, không nói gì thêm, trực tiếp lái xe lướt qua bên cạnh Nguyễn Tri Hạ, đến công ty.
Chờ đến lúc xe Tư Mộ Hàn đã đi xa, Nguyễn Tri Hạ mới từ trong xe bước xuống đi vào trong.
Nếu không phải cần thiết, hiện tại cô không muốn thấy Tư Mộ Hàn.
Chuyện ngày hôm qua, khiến Nguyễn Tri Hạ có chút ghê tởm.
Tư Mộ Hàn vì muốn làm tô miên vui, lại lừa gạt đùa bỡn cô, chuyện không có khí độ như vậy, Tư Mộ Hàn trước kia làm không được, anh không nhàm chán như vậy.
Nguyễn Tri Hạ khoá xe, liền đi vào cửa lớn biệt thự.
Hôm nay gió có chút lớn, tuy rằng vừa hết năm, nhưng thời tiết vẫn có chút giá lạnh.
Nguyễn Tri Hạ kéo cổ áo của mình, cô tiến vào đại sảnh, phát hiện bên trong ngoại trừ hai người giúp việc, cũng không thấy bóng dáng Tư Gia Thành và Tư Nguyễn.
Có người giúp việc đi tới, hơi cúi đầu gọi một tiếng: “…Cô Hạ.”
“Bọn họ đâu?” Tuy rằng Nguyễn Tri Hạ không nói rõ là ai, nhưng người giúp việc hiểu được ý tứ của cô, ngẩng đầu nhìn thoáng qua trên lầu: “Ở trong phòng của cô chủ nhỏ.”
Nguyễn Tri Hạ ‘ừ’ một tiếng, liền lên lầu đến phòng của Tư Nguyễn.
Cô gõ cửa hai cái, còn chưa lên tiếng, đã nghe thấy bên trong vang lên giọng nói tức giận của Tư Nguyễn: “Vào đi.”
Nguyễn Tri Hạ đẩy cửa đi vào, liền thấy hai người Tư Nguyễn và Tư Gia Thành nằm bò vây quanh một bể cá nhỏ, bên trong thả một con rùa đen.
Tư Nguyễn ba tuổi rưỡi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-ga-thay-duoc-sung-len-may/388799/chuong-1591.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.