Nguyễn Tri Hạ hiểu ra, lời này của Tư Cẩm Vân là đang nói cho cô nghe.
Lúc Tư Mộ Hàn đến đây đã rất muộn rồi, khi ấy Nguyễn Tri Hạ căn bản không có tâm tư mà nghĩ được nhiều như thế nên đương nhiên cũng càng không để ý xem Tư Mộ Hàn đã ăn tối hay chưa.
Tư Cẩm Vân nói xong để lại một câu “Tôi đi ngủ trước” rồi bỏ lại hai người Nguyễn Tri Hạ và Tư Mộ Hàn ở hành thang.
Nguyễn Tri Hạ hỏi Tư Mộ Hàn: “Anh vẫn chưa ăn tối phải không?”
Không đợi Tư Mộ Hàn trả lời, Nguyễn Tri Hạ đã nói: “Đi theo em, em xuống bếp nấu cho anh chút gì ăn.”
Tính tình Tư Mộ Hàn thế nào, cô hiểu rất rõ.
Thời Dũng nói địa chỉ Tư Hạ cho cô, cũng biết rõ nếu chuyện này để Tư Mộ Hàn biết sẽ không thể không chịu cơn giận của anh.
Cho nên rất có khả năng Thời Dũng đã chủ động nói cho Tư Mộ Hàn.
Tư Mộ Hàn vừa biết chuyện này làm gì còn có tâm trạng mà ăn tối, chắc chắn là lái xe tới thẳng đây.
Nguyễn Tri Hạ dẫn Tư Mộ Hàn xuống bếp, tìm trong tủ lạnh trứng gà và cà rốt định làm cơm rang trứng cho anh.
Phòng bếp và phòng ăn liền nhau.
Khi Nguyễn Tri Hạ làm cơm rang cho anh thì Tư Mộ Hàn lại ngồi trước bàn ăn nhìn cô.
Sau khi rang cơm xong, Nguyễn Tri Hạ lại nấu cho anh một món canh rau đơn giản.
Trừ hành tây ra thì Tư Mộ Hàn cũng không kén ăn cái gì. Khi Nguyễn Tri Hạ bê đĩa ra cho anh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-ga-thay-duoc-sung-len-may/388644/chuong-1436.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.