Cũng không biết lần này lại vì chuyện gì mà lại chiến tranh lạnh.
Thời Dũng cũng không dám hỏi nhiều.
Nguyễn Tri Hạ ngồi một mình trước bàn ăn, thoạt nhìn giống như đang ăn điểm tâm, nhưng thật ra vẫn chú ý động tĩnh bên ngoài.
Một lát sau, cô nghe thấy tiếng xe ô tô, mới buông dao dĩa trong tay xuống.
Tư Mộ Hàn không cho cô đi tìm Tư Hạ, cô lại không thể tự mình đi tìm sao?
Tư Mộ Hàn không nói cho cô biết Tư Hạ đang ở đâu, lẽ nào cô lại không thể tự nghĩ cách à?
…
Lúc xế chiều, Thời Dũng ra ngoài có việc.
Vừa đi tới bãi đậu xe, đã nghe thấy tiếng giày cao gót vang lên sau lưng.
Âm thanh “cạch cạch” hết sức vang, càng ngày lại càng gần.
Thời Dũng quay đầu, đã nhìn thấy Nguyễn Tri Hạ quay lại cười vô cùng hòa nhã với anh.
“Mợ chủ?” Thời Dũng sửng sốt một chút hỏi: “Cô tới tìm cậu chủ sao? Bây giờ cậu ấy đang trong phòng làm việc, cô cứ trực tiếp lên tìm là được.”
Nguyễn Tri Hạ khoanh tay, đi tới bên cạnh Thời Dũng: “Tôi tới để tìm anh.”
Thời Dũng cũng rất nhanh nhạy, nháy mắt đã có thể biết Nguyễn Tri Hạ tìm mình là có chuyện gì, liền giả vờ vội vàng nói: “Tôi còn có chuyện phải làm, mợ chủ nếu như có chuyện gì thì để hôm khác.”
Vừa nói, anh liền chuẩn bị bước vội đi.
Nhưng Nguyễn Tri Hạ đã đợi ở bãi đỗ xe lâu như vậy, sao có thể để anh dễ dàng rời đi được?
Nguyễn Tri Hạ chậm rãi lên tiếng: “Đứng lại!”
Giọng nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-ga-thay-duoc-sung-len-may/388634/chuong-1426.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.