Từ lúc trước ở nhà họ Nguyễn, cô chính là quá nhu nhược, mới có thể đễ bị Tiêu Giai Kỳ nắm được điểm yếu, lúc ấy bắt cô gả đi cho Tư Mộ Hàn “vừa xấu vừa không làm được”.
Mới có thể để Nguyễn Hương Thảo luôn muốn trèo lên đầu cô.
Mới có thể để Lưu Chiến Hằng có cơ hội lừa cô.
Lưu Chiến Hằng lừa cô, mới có cơ hội hại Tư Hạ.
Nếu như làm một người độc ác, có thể bảo vệ người quan trọng…. vậy. cô nguyện ý rơi xuống hố sâu.
…
Xe hơi bình ổn xuyên qua đám người trên đường, cuối cùng dừng lại ở trước một tòa kiến trúc kỳ lạ.
Là một tòa biệt thự màu đen âm u hình tròn, để lộ ra sự kỳ quái nồng đậm.
Nguyễn Tri Hạ là lần đầu nhìn thấy được kiểu dáng kỳ quái của tòa biệt thự này.
Lưu Chiến Hằng xuống xe trước, sau đó thì ở ngoài xe đợi cô,
Nguyễn Tri Hạ nhìn anh một cái, mở cửa xe bước xuống.
Lưu Chiến Hằng cau môi, tầm mắt tản mạn quét qua biệt thự, sau đó trở về trên người Nguyễn Tri Hạ.
“Tư Mộ Hàn cũng từng đến đây.”
Nguyễn Tri Hạ đầu tiên giật mình một cái, ngay sau đó rất nhanh phản ứng lại: “Anh chính là ở chỗ này, thôi miên Tư Mộ Hàn?”
“Đúng vậy, khi đó đã hao tổn rất nhiều sức của tôi.” Lưu Chiến Hằng thở dài, bộ dạng gương mặt phiền não giống như chẳng qua là cùng bạn bè than oán về phiền phức của công việc vậy.
Đây là lần đầu tiên, Lưu Chiến Hằng trực tiếp nói về việc thôi miên Tư Mộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-ga-thay-duoc-sung-len-may/388602/chuong-1394.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.