Buổi trưa, Nguyễn Tri Hạ với Tần Thủy San cùng đi Kim Hải ăn cơm, lái xe của Tần Thủy San.
Chạy không bao xa, Tần Thủy San liền phát hiện có chiếc xe đi theo bọn cô.
Lúc đứng ở đèn xanh đèn đỏ, Tần Thủy San tỏ ý bảo Nguyễn Tri Hạ nhìn kính chiếu hậu: “Có phải chiếc xe kia buổi sáng đi theo cô tới, từ lúc chúng ta mới vừa đi ra, vẫn đi theo chúng ta phía sau.”
Nguyễn Tri Hạ chỉ nhìn một cái, liền dời ánh mắt đi: “Không cần phải để ý đến bọn họ.”
Những người đó một đường đi theo bọn cô tới Kim Hải.
Lúc xuống xe, Tần Thủy San nói: “Tôi cảm thấy bọn họ một chút cũng không giống ký giả truyền thông, ngược lại giống như là vệ sĩ, không gần không xa đi theo.”
Nguyễn Tri Hạ không thể cười, kéo Tần Thủy San đi vào bên trong Kim Hải: “Được rồi, chúng ta vào đi thôi.”
Đang là thời gian dùng cơm trưa, người dùng cơm trong Kim Hải rất nhiều.
Tần Thủy San giao thiệp rộng, Nguyễn Tri Hạ đi theo cô ấy cùng nhau vào, còn chưa ngồi xuống bàn ăn, Tần Thủy San cũng đã nhiều lần dừng lại cùng người ta chào hỏi.
Thành phố Hà Dương lớn như vậy, lại chỉ có một Kim Hải, dĩ nhiên là sẽ gặp người quen.
Những người chào hỏi Tần Thủy San đương nhiên cũng biết Nguyễn Tri Hạ, bọn họ ném tới ánh mắt tò mò về phía Nguyễn Tri Hạ, nhưng không biết nói gì cũng không hỏi gì nhiều.
Đều là những người cẩn thận.
Lúc Tần Thủy San một lần nữa dừng lại cùng người ta chào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-ga-thay-duoc-sung-len-may/388461/chuong-1252.html