Tư Mộ Hàn cũng không ngẩng đầu, cầm chén tiếp tục bới cơm.
Nguyễn Tri Hạ thấy Tư Mộ Hàn bới một chén cơm đặt trước mặt cô, liền sửng sốt.
Tư Mộ Hàn dường như cũng không phát hiện mình đang làm gì, bới cho Tư Hạ một chén, lại tự bới cho anh.
Sau khi anh ngồi xuống, thấy Nguyễn Tri Hạ đang nhìn anh đến ngớ ngẩn cũng không nói gì, liền cúi đầu ăn cơm.
Nguyễn Tri Hạ trầm mặc nhìn chằm chằm anh, thật lâu mới cầm đũa.
Trong cả quá trình ăn cơm, cô chăm chú quan sát Tư Mộ Hàn.
Tư Mộ Hàn giống như không cảm giác được gì, cúi đầu ăn cơm, cũng không thèm nhìn cô.
Đến khi cơm nước xong, anh mới có động tác.
Anh đứng dậy, không nhanh không chậm nói: “Tôi về trước, ngày mai tới đón Tư Tư.”
Nguyễn Tri Hạ ngẩn người, gật đầu: “được.”
Anh lại quay đầu nhìn Tư Hạ: “Tư Mac, ba về nhé.”
Tư Hạ vẫn còn đang chiến đấu cùng với cái đùi gà, nghe Tư Mộ Hàn kêu tên bé, nhìn cũng không nhìn anh, chỉ hàm hồ đáp: “Bái bai.”
Tư Mộ Hàn hơi nhíu mày, đứng dậy đi ra ngoài.
Sau khi anh đi, Nguyễn Tri Hạ trầm tư một lúc, mãi đến khi Tư Hạ kéo kéo tay cô: “Mẹ, con có thể xem phim hoạt hình không?”
Bây giờ Tư Hạ nói chuyện vô cùng rõ ràng.
Cái này làm cho Nguyễn Tri Hạ nhớ lại lúc mới bắt đầu gặp Tư Hạ, mặc dù cô bé nói rất rõ ràng, nhưng chính là cực ít nói.
Con nít vẫn phải có người lớn ở bên cạnh nói chuyện cùng, học nói cũng rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-ga-thay-duoc-sung-len-may/388351/chuong-1041.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.