Hơn nữa sân bay này rất nhỏ, có gặp người quen cũng là chuyện bình thường.
Lưu Chiến Hằng cười thành tiếng: “Chúng tôi là hai giờ.”
“Thiếu phu nhân.”
Lúc này, Thời Dũng đi tới: “Chúng ta bây giờ phải chuẩn bị tới phòng chờ.”
Nguyễn Tri Hạ gật đầu với anh ta một cái, rồi mới quay đầu nói với Lưu Chiến Hằng: “Tôi đi trước, trở về gặp lại.”
Lưu Chiến Hằng cười một tiếng, nhìn Nguyễn Tri Hạ đi xa.
Thời Dũng đi phía sau Nguyễn Tri Hạ, do dự một chút mới hỏi: “Thiếu phu nhân quen biết như thế nào với Lưu tiên sinh?”
Nguyễn Tri Hạ nghe vậy, dừng bước quay lại nhìn anh ta.
Thời Dũng khẽ vuốt cằm, cung kính nói: “Thiếu phu nhân đừng hiểu lầm, tôi cũng không có ý gì khác, năm đó trước lúc cô cùng thiếu gia đi đảo nhỏ, tin đồn giữa cô và Lưu tiên sinh đột nhiên rộ lên, tôi cũng mới đột nhiên nghĩ tới, liền muốn hỏi một chút.”
Biết Thời Dũng củng chỉ muốn tốt, Nguyễn Tri Hạ ngẫm nghĩ một lát nói: “ Tôi cũng không biết đã gặp anh ta lúc nào, nhưng lúc anh ta xuất hiện ba năm trước, từ trong giọng nói của anh ta có thể nghe thấy, anh ta biết tôi.”
Thời Dũng gập đầu một cái nói: “Có một lời, không biết có nên nói hay không?”
Nguyễn Tri Hạ cười một tiếng: “Muốn nói thì nói đi.”
“Lưu tiên sinh người này lai lịch không rõ, thiếu phu nhân vẫn phải cẩn thận.”Thời Dũng giọng rất ôn hòa.
Anh ta không giống Tư Mộ Hàn, Tư Mộ Hàn ghét Lưu Chiến Hằng thể hiện rất thẳng thắn, anh là lại cân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-ga-thay-duoc-sung-len-may/388346/chuong-1036.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.