Trong bếp có sẵn một chiếc ghế nhỏ, chiếc ghế đó là cố tình chuẩn bị sẵn cho Tư Hạ, đôi khi bế muốn rửa cái chén hay lấy dĩa nhỏ thì lấy cái ghế đó để gác chân.
Nguyễn Tri Hạ đặt cô bé xuống đất, rồi đi lấy cái ghế nhỏ đến, cô đặt ghế xuống vị trí gần bếp gas để cho Tư Hạ đứng lên đó.
Có vẻ như chiếc ghế hơi gần với bếp gas, Nguyễn Tri Hạ lại ôm cô bé lên, rồi đẩy ghế nhích ra một chút, rồi lại cho Tư Hạ đứng lên trên ghế.
Sau đó cô mở nắp nồi ra cho Tư Hạ ngửi.
“Thơm không?”
“Thơm, thơm quá!” Đôi mắt Tư Hạ tròn xoe nhìn chằm chằm vào trong nồi, đôi tay nhỏ bé của cô đưa lên theo bản năng, có vẻ như cô bé muốn đưa tay vào nồi.
Nguyễn Tri Hạ liền vội vàng đậy nắp lại, rồi ôm Tư Hạ đặt xuống đất.
Lúc này, cô mới sực nhớ và lên tiếng hỏi Tư Hạ: “Tư Ớt Xanh đâu?”
“Tư Ớt Xanh ha ha…” Có vẻ như Tư Hạ cảm thấy mẹ mình học theo mình kêu ‘Tư Ớt Xanh’ mà cảm thấy buồn cười, liền lên tiếng nhái theo rồi cười lớn.
Nguyễn Tri Hạ sờ sờ đầu của cô bé, đồng thời bước ra ngoài.
Vừa rồi cô lo chơi với Tư Hạ, mà thiếu chút nữa là quên mất sự tồn tại của Tư Mộ Hàn.
Cô từ trong bếp đi ra đã nhìn thấy Tư Mộ Hàn đang ngồi trên ghế sô pha, anh hơi khom người nhướng tay lấy cái ly uống nước trên bàn, rồi anh cầm bình nước lên rót nước vào tách.
Nguyễn Tri Hạ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-ga-thay-duoc-sung-len-may/388310/chuong-1000.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.