Dỗ Tri Hạ ngủ xong, Nguyễn Tri Hạ mới bắt đàu đi rửa mặt.
Lúc đi ra, cô dựa người ở đầu giường, nhìn Tư Hạ một hồi.
Tư Hạ và Tư Mộ Hàn rất giống nhau, đặc biệt là ở đôi mắt.
Nghĩ đến Tư Mộ Hàn, Nguyễn Tri Hạ không khỏi thở dài.
Hôm nay xảy ra nhiều chuyện như thế, căn bản không cho Nguyễn Tri Hạ có thời gian phản ứng lại, đã buộc phải tiếp nhận tình trạng bây giờ của bản thân và của Tư Mộ Hàn.
Nhìn thấy bộ dạng Tư Mộ Hàn như thế cô thật sự rất buồn, nhưng đây không phải là lúc để buồn.
Tư Hạ cần cô, và Tư Mộ Hàn cũng cần cô.
Trước đây, đều do Tư Mộ Hàn sắp xếp mọi thứ, lần này, hãy để cô giúp anh.
Nguyễn Tri Hạ nhìn xuống, lấy điện thoại, tìm số của Tư Mộ Hàn trong số liên lạc và gửi cho anh một tin nhắn: “Chúc ngủ ngon.”
Sau khi gửi tin nhắn, cô nhìn chằm chằm vào điện thoại ngây ra.
Sau vài phút, điện thoại của cô đột nhiên rung lên.
Nguyễn Tri Hạ giật mình, có chút hồi hộp nhìn vào điện thoại, phát hiện đó chỉ là một tin nhắn văn bản được gửi bởi nhà điều hành.
Vẫn là nên từ từ.
Ngày hôm sau
Nguyễn Tri Hạ liên lạc với Thời Dũng, nói về chuyện thôi miên nghe ngóng được từ Lệ Chiến Hằng
Thời Dũng cũng đem chuyện Tư Cẩm Vân đưa Tư Mộ Hàn đi thôi miên nói với Nguyễn Tri Hạ.
Nguyễn Tri Hạ nghe xong, trầm mặc vài giây nói:” Cô ta thật đúng là hao tổn tâm cơ”
Tư Cẩm Vân hận cô như vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-ga-thay-duoc-sung-len-may/388227/chuong-917.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.