Như thể người khác đều phải bị bọn họ khống chế, nghe theo lời bọn họ.
Trong lòng Nguyễn Tri Hạ hơi bực bội, nhưng trên mặt vẫn bình tĩnh duy trì dáng vẻ tươi cười.
Sắc mặt Mạc Cẩm Vân khó coi nhìn cô chằm chằm: “Cô kêu người báo cho Tư Mộ Hàn biết?”
“Ai mà không biết cô Mạc đây là chị ruột của anh ấy, chị ghé thăm nhà, đương nhiên là bọn họ phải báo cho Tư Mộ Hàn biết rồi.” Thật ra cô cũng không chắc những người kia có báo cho Tư Mộ Hàn biết hay không.
Có điều, Mạc Cẩm Vân rõ ràng là đã tin lời cô.
Trong lòng Mạc Cẩm Vân vẫn hơi sợ Tư Mộ Hàn, không cam lòng mà hỏi Nguyễn Tri Hạ: “Cô đi theo bên cạnh Mộ Hàn, không phải vì ham mê quyền thế và tiền bạc của nó hay sao? Cô muốn bao nhiêu tiền mới chịu rời khỏi nó đây?”
Mạc Cẩm Vân vẫn luôn chướng mắt Nguyễn Tri Hạ, cảm thấy Nguyễn Tri Hạ chỉ vì tiền và quyền của Tư Mộ Hàn.
Nguyễn Tri Hạ cười khẩy một tiếng: “Cứ cho là tôi vì tiền và quyền của anh ấy đi, thì sao có thể bởi vì tiền của chị mà rời xa khỏi anh ấy? Ở lại bên cạnh anh ấy làm mẹ của con gái anh ấy không phải càng tốt hơn sao?”
Cô nói xong, ra vẻ như hết sức tò mò, lên tiếng hỏi Mạc Cẩm Vân: “Có điều, chị định dùng bao nhiêu tiền để khiến tôi rời xa Tư Mộ Hàn? Nếu như số tiền hợp lý đủ để tôi hài lòng, vậy thì tôi có thể cân nhắc một chút.”
Giọng điệu Nguyễn Tri
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-ga-thay-duoc-sung-len-may/388196/chuong-886.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.