Tư Hạ vẻ mặt hưng phấn: “Dì Hạ.”
“Chào buổi sáng Tri Hạ.”
Nguyễn Tri Hạ cười cười với Tư Hạ, vô tình quay đầu, chợt nhìn thấy Tư Mộ Hàn đang nhìn chằm chằm cô không nháy mắt.
Nguyễn Tri Hạ ngẩn ra, gật gật đầu với Tư Mộ Hàn, gọi một tiếng: “Ngài Tư.”
“Ừm.” Tư Mộ Hàn lạnh nhạt trả lời một tiếng, sau đó dẫn Tư Hạ đi vào thang máy.
Sau khi bọn họ đi, Nguyễn Tri Hạ lắc lắc đầu, Tư Mộ Hàn thật sự là một người khó nắm bắt.
Tối hôm qua cô gọi thức ăn bên ngoài cho anh, có lẽ Tư Mộ Hàn có cho Tư Hạ ăn rồi.
Nguyễn Tri Hạ cảm thấy hình như mình hơi quan tâm hai ba con này rồi, tuy rằng cô rất thích Tư Hạ......
Quên đi, không suy nghĩ nhiều như vậy nữa.
Khi Nguyễn Tri Hạ về đến nhà thì nhận được điện thoại của Thẩm Lệ.
“Tri Hạ, tớ có một chuyện rất quan trọng muốn nói với cậu.” Giọng nói của Thẩm Lệ nghe thấy rất nghiêm túc.
“Lúc nào, ở đâu?” Sau khi trải qua chuyện cửa hàng lần trước, Nguyễn Tri Hạ luôn rất cẩn thận.
Sau khi cô xuất viện cũng không xem phim điện ảnh và phim truyền hình gì đó nữa, cho nên cô cũng không biết Thẩm Lệ là nghệ sĩ.
Thẩm Lệ nói: “Tớ tới đón cậu.”
Thẩm Lệ cúp điện thoại rồi lập tức lái xe đi tìm Nguyễn Tri Hạ.
Cô ấy suy nghĩ suốt một buổi tối, cảm thấy mình vẫn nên nói hết chuyện trước đây cho Nguyễn Tri Hạ biết.
Nguyễn Tri Hạ có quyền được biết, cô có một đứa con gái.
Cũng không biết tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-ga-thay-duoc-sung-len-may/388126/chuong-816.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.