Hôm nay vừa hay anh ta cũng không bận gì, liền đi cùng.
Anh ta vốn không quá sẵn lòng tới đây. Dù sao thì hai năm qua anh ta cứ luôn bị hủy hôn, bảy cô tám dì trong nhà không những mỗi ngày đều tìm bạn gái cho anh ta, mà còn muốn anh ta làm thân với họ.
Nhưng hiện giờ, anh ta lại cảm thấy rất may là mình đã đi theo.
Vừa ngồi xuống, lúc nhìn thấy Nguyễn Tri Hạ ngồi ở bàn bên cạnh, anh ta thậm chí nghi ngờ rằng có phải mình bị ảo giác hay không.
Dù sao năm đó lúc xảy ra chuyện, anh ta cũng đem người tìm trên đảo nhỏ rất lâu.
Lúc đầu anh ta đã tìm hết một tháng. Sau này khi Thẩm Lệ biết chuyện, Thẩm Lệ tiêu hết tiền tiết kiệm, tìm suốt nửa năm, thế mà vẫn không tìm được.
Đảo nhỏ gần như bị bọn họ lật tung lên, vậy mà vẫn không thấy chút bóng dáng của Nguyễn Tri Hạ.
“Anh quen biết tôi?” Nguyễn Tri Hạ kinh ngạc nhìn Cố Tri Dân.
Cô sao lại quen biết một người như Cố Tri Dân?
Cố Tri Dân vừa nhìn đã biết là cậu ấm nhà giàu.
Tuy cô đã quên hết chuyện trước đây, nhưng vừa nãy lúc cô xem menu, cảm thấy mấy món này rất đắt. Điều này cũng đủ nói lên rằng, cô sinh ra rất bình thường, lớn lên cũng không giàu có.
Đừng nói là người đàn ông tên Tư Mộ Hàn ngày hôm qua nhìn thấy trên TV kia, cho dù là cậu ấm nhà giàu trước mắt này, cô với anh ta cũng đã cách xa vạn dặm rồi.
“Cái… Cái gì?” Cố Tri
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-ga-thay-duoc-sung-len-may/388076/chuong-766.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.