Lưu Chiến Hằng hai tay chống nạnh, ra vẻ không quan tâm: “Tôi sẽ không nói đâu, trừ phi tự mình cô nhớ ra.”
Nguyễn Tri Hạ đẩy anh ra, bắt taxi rồi lên xe đi.
Cô cảm thấy con người Lưu Chiến Hằng này rất kỳ cục.
Anh được bên hình sự nhận vào, điều đó chứng tỏ lý lịch anh trong sạch, nhưng vì sự xuất hiện của anh quá khác thường, nên Nguyễn Tri Hạ khó lòng mà tin tưởng anh.
Nguyễn Tri Hạ quay trở về nhà, bắt đầu thu dọn đồ của mình.
Vào đến phòng ngủ, cô mới phát hiện Lưu Chiến Hằng ngoại trừ dùng qua phòng tắm của cô, còn những thứ khác anh không hề đụng đến, coi như anh vẫn còn biết tự trọng.
Nhưng chỗ này cô sẽ không tiếp tục ở nữa.
Con người Lưu Chiến Hằng quá kỳ lạ, cô lo sợ ngày nào đó anh lại giở chứng đột nhập vào nhà cô lần nữa.
Sau khi Nguyễn Tri Hạ thu dọn đồ của mình xong, cô liên hệ với chủ nhà, rồi sau đó cô rời đi.
Ở bên ngoài khoảng hai ngày, cô tìm được chỗ ở khác.
Vẫn là một phòng khách, một phòng ngủ, nhưng nó nằm ở khu vị trí tốt hơn, nên giá cả cũng cao hơn, cô cố tình thay khóa cửa nhà bằng khóa nhập khẩu.
Sáng hôm sau, lúc cô vừa mở cửa chuẩn bị ra ngoài mua đồ, thấy cửa nhà đối diện cũng vừa mở ra và có người đi ra.
Hai người nhìn nhau đứng hình ba giây.
Lưu Chiến Hằng: “Sao trùng hợp vậy? Chào buổi sáng.”
Nguyễn Tri Hạ: “Sao anh vẫn còn đi theo tôi vậy?”
Hai người cùng lúc lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-ga-thay-duoc-sung-len-may/388035/chuong-725.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.