Nguyễn Hương Thảo nói xong còn đắc ý cong khóe môi, vẻ mặt cũng trở nên thâm trầm.
“Sợ chứ, thế nên mới tới tìm chị.” Nguyễn Tri Hạ cong môi, ý cười không toát ra từ đáy mắt, dáng vẻ lạnh lùng nhìn hoàn toàn không giống như đang sợ hãi.
Nguyễn Hương Thảo ghét nhất chính là dáng vẻ chẳng có chuyện gì đả kích được cô của Nguyễn Tri Hạ.
Cô ta muốn nhìn thấy dáng vẻ sụp đổ, phát điên của Nguyễn Tri Hạ.
“Cô đúng là là không biết xấu hổ, bị người khác mắng là kẻ thứ ba mà cứ như chẳng có chuyện gì.” Câu nói này của Nguyễn Hương Thảo cắn răng nghiến lợi mà nói.
Nguyễn Hương Thảo ngồi trên ghế sofa, Nguyễn Tri Hạ đứng trước mặt cô ta, nhìn cô ta với tư thế đứng từ trên cao nhìn xuống: “Nói đi, tờ giấy kết hôn kia và hình chụp là thế nào?”
Hôm nay Nguyễn Tri Hạ mặc quần áo của Thẩm Lệ. Quần áo của Thẩm Lệ đều là hàng hiệu. Bộ đồ này cô ấy đưa Nguyễn Tri Hạ là áo len mặc bên trong, áo da khoác ngoài, trên áo da còn có gắn đinh tán rất ngầu, giúp trông cô có thêm mấy phần lạnh lùng sắc bén.
Khi nhìn Nguyễn Hương Thảo từ vị trí trên cao, trên người cô tỏa ra khí thế bức người.
Nguyễn Hương Thảo không nhịn được đang định nói sự thật: “Là Trần…”
Cô ta mới mở miệng nói ra hai chữ, thì ý thức được là bản thân đang nói chuyện với Nguyễn Tri Hạ.
Tại sao cô ta lại phải nói thật với Nguyễn Tri Hạ, cô ta điên rồi sao? . truyện teen hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-ga-thay-duoc-sung-len-may/387731/chuong-421.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.