Cô cầm điện thoại ra, lên mạng lướt facebook một vòng.
Khắp nơi đều mắng cô.
Cho dù đã sắp xếp lại mọi thứ trong đầu nhưng khi đọc được nhiều bình luận chửi mắng cô như vậy thì cô vẫn cảm thấy cổ họng hơi nghèn nghẹn.
“Tri Hạ, dậy ăn sáng thôi.”
Bên ngoài có tiếng của Thẩm Lệ vang lên, giọng của cô ấy hơi dè đặt.
Nguyễn Tri Hạ tắt điện thoại di động, mang giày vào rồi lập tức đi ra ngoài: “Ra rồi đây.”
Cô mở cửa, phát hiện Thẩm Lệ đang đờ đẫn đứng trước cửa.
Nguyễn Tri Hạ cười với cô: “Đi thôi, đi ăn điểm tâm.”
“Ừm.” Thẩm Lệ ngơ ngác đi theo.
Hôm qua, cô thấy dáng vẻ hồn bay phách lạc của Nguyễn Tri Hạ thì trong lòng thật sự rất lo nên mới nghĩ hôm nay kiểu gì cũng phải an ủi Nguyễn Tri Hạ một chút.
Kết quả Nguyễn Tri Hạ giống như một người không có chuyện gì, cứ vậy mà đi ra…
Ngồi ở trước bàn ăn: “Tri Hạ…”
Nguyễn Tri Hạ ngắt lời cô, nói: “Lát nữa tớ phải về nhà họ Nguyễn một chuyến.”
“Cậu trở về nhà họ Nguyễn làm gì?” Thẩm Lệ ngừng một lát, đặt đũa xuống nhìn về phía cô.
“Chuyện tờ giấy kết hôn đó nhất định có liên quan với Nguyễn Hương Thảo, chuyện này tớ và Tư Mộ Hàn đều không biết, người nhà họ Nguyễn chắc chắn biết chút gì đó.”
Nguyễn Tri Hạ nói xong thì uống nốt chút sữa bò cuối cùng trong ly rồi đứng dậy nói: “Cậu có việc thì đi làm đi, tớ tự mình về là được rồi.”
“Nhưng mà…” Thẩm Lệ vẫn là không yên lòng về cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-ga-thay-duoc-sung-len-may/387728/chuong-418.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.