Người đàn ông phong thần tuấn lãng cười lên càng mê người hơn, huống hồ còn có tư thế mời cô xuống xe ga lăng như vậy nữa.
Nguyễn Tri Hạ tự cho rằng mình không phải một người quá lãng mạn, cũng không thích chiêu này, nhưng nhìn khuôn mặt của Tư Mộ Hàn lại cảm thấy má mình nóng ran…
Cô đỏ mặt đặt tay của mình vào tay Tư Mộ Hàn. Tư Mộ Hàn thấy vậy, ý cười trong mắt càng rõ hơn, anh đưa Nguyễn Tri Hạ xuống xe, nắm tay cô đi về phía cổng lớn.
Vệ sĩ và người giúp việc ở ngoài cửa đồng loạt khom lưng, cung kính nói:“Hoan nghênh cậu chủ, mợ chủ về nhà!”
Tuy Nguyễn Tri Hạ đã kết hôn với Tư Mộ Hàn một thời gian nhưng hai người vẫn luôn sống ở trong biệt thự trên sườn núi. Tư Mộ Hàn cũng không khoe mẽ trước mặt cô, cô làm món gì anh cũng ăn, cô chọn nhà hàng nào anh cũng không kén chọn.
Cho nên cô biết mình được gả vào nhà giàu thượng lưu nhưng lại không có cảm giác gì đặc biệt.
Cho đến lúc này, cô đứng ở cổng nhà cổ nhà họ Tư, được đám đông người giúp việc và vệ sĩ cung kính nghênh đón, cô mới thật sự có cảm giác chân thật rằng mình được gả vào nhà giàu thượng lưu.
Tư Mộ Hàn cảm nhận được tay của Nguyễn Tri Hạ hơi cứng đờ, anh liền bấm nhẹ vào lòng bàn tay cô, nghiêng đầu nhìn về phía cô, lên tiếng trấn an:“Đừng căng thẳng, đi theo anh là được.”
Nguyễn Tri Hạ mím môi, gật đầu:“Ừm.”
Bên trong nhà cổ nhà họ Tư không có khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-ga-thay-duoc-sung-len-may/387664/chuong-354.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.