Thẩm Lệ giật mình, đang say cũng thấy tỉnh táo lại hơn nửa.
Cô ấy đang muốn nói, Tư Mộ Hàn ở đầu điện thoại bên kia lại lên tiếng nói: “Cô đừng có lên tiếng, tôi hỏi cô đáp, chỉ nói “đúng” hoặc “không” thôi.”
Thẩm Lệ theo bản năng đáp một tiếng: “Ừ.”
Sau đó cô ấy hơi bối rối. Sao cô ấy phải nghe lời Tư Mộ Hàn nói?
Tư Mộ Hàn dường như biết cô ấy đang suy nghĩ gì, nói rất thản nhiên: “Cố Tri Dân muốn làm người đại diện của cô.”
Thẩm Lệ lập tức lại nổi giận: “Anh ta nằm mơ đi!”
“Ừ.”
Lúc này Thẩm Lệ mới nhớ ra Tư Mộ Hàn là ông chủ của mình!
“Nguyễn Tri Hạ ở chỗ cô sao?”
Thẩm Lệ liếc nhìn Nguyễn Tri Hạ đang uống rượu nói: “Đúng.”
“Tự cô ấy đón xe tới à?”
“Nếu không thì là anh đưa cô ấy qua chắc?” Nhắc tới chuyện này, Thẩm Lệ còn có chút tức giận.
Nguyễn Tri Hạ đã nói ra chuyện trên bữa tiệc và suy đoán của cô cho Thẩm Lệ nghe. Cô ấy là một người thẳng tính, bây giờ nghe Tư Mộ Hàn hỏi vậy lại muốn oán trách anh.
Tư Mộ Hàn dường như không nghe được sự khó chịu trong giọng nói của cô ấy, trực tiếp nói: “Cô đừng để cho cô ấy uống rượu, bảo cô ấy đi ngủ sớm đi.”
“Ha ha, đã uống nửa chai rồi. Tôi còn có một tủ rượu đấy!”
Nguyễn Tri Hạ híp mắt xích lại gần: “Cậu đang nói chuyện với ai thế?”
Cảm giác hơi say này thật sự không tệ, lại không có người ngoài ở đây nên Nguyễn Tri Hạ cho phép mình được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-ga-thay-duoc-sung-len-may/387615/chuong-305.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.