“Mặc dù em không quen mang giày cao gót, nhưng vì anh, em có thể chịu được.” Nguyễn Tri Hạ vô cùng nghiêm túc.
Nói xong, cô vỗ vỗ bả vai Tư Mộ Hàn: “Không còn sớm nữa, em còn không đi sẽ trễ mất, em sẽ về sớm.”
Nhìn vẻ mặt lạnh lùng của Tư Mộ Hàn, lần đầu tiên Nguyễn Tri Hạ không tỏ ra ngang ngược, ngược lại cô cảm thấy thích dáng vẻ của anh như thế.
Đúng lúc này, Tư Gia Thành từ bên ngoài đi vào.
Cậu ta hẹn bạn học ra ngoài chơi bóng, lúc này cưỡi xe đạp leo núi trở về, trên người mặc một chiếc áo cotton hơi mỏng, đầu đầy mồ hôi.
Tư Gia Thành ôm trái banh đi đến, liếc mắt liền nhìn thấy Nguyễn Tri Hạ.
“Trời ạ!” Trái bóng trong tay anh ta lập tức rớt xuống: “Anh họ, anh thừa dịp chị Tri Hạ đi vắng liền mang người phụ nữ khác về nhà?”
Nguyễn Tri Hạ: “……”
Tư Mộ Hàn quay đầu nhìn Tư Gia Thành một chút, đôi mắt híp như đang suy nghĩ điều gì khiến Tư Gia Thành rùng mình một cái.
“Được rồi, em phải đi đây.” Nguyễn Tri Hạ trực tiếp đi ra bên ngoài, lúc đi qua Tư Gia Thành, Nguyễn Tri Hạ nói: “Mau về phòng tắm rửa thay quần áo, trời lạnh, đừng để bị cảm.”
Lúc này Tư Gia Thành mới kịp phản ứng: “Chị Tri Hạ?”
Anh ta kinh ngạc nhìn Nguyễn Tri Hạ: “Ăn mặc đẹp như vậy là muốn đi đâu?”
Vẫn là trẻ con thật thà nhất.
“Đi dự tiệc tối.” Nguyễn Tri Hạ nói xong liền theo hướng cửa chính đi ra ngoài.
Tư Gia Thành gãi đầu một cái:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-ga-thay-duoc-sung-len-may/387605/chuong-295.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.