Hai người rất nhanh đã đến nhà họ Nguyễn.
Bảo vệ và người làm vừa nhìn thấy Nguyễn Tri Hạ, liền tranh nhau xoay người thưa: “Cô Ba.”
Nguyễn Tri Hạ trực tiếp dẫn Tư Mộ Hàn đi vào trong.
Trong phòng khách vắng vẻ không có ai, phòng bếp bên kia vang lên tiếng nói.
“Tri Hạ! Con về rồi!”
Tiêu Thanh Hà từ phòng bếp đi tới, vừa thấy Nguyễn Tri Hạ, bà ta cười đến mức híp mắt lại.
Nguyễn Tri Hạ không mặn không nhạt thưa một tiếng: “Mẹ.”
Sau khi Tiêu Thanh Hà đi vào, nhìn thấy Tư Mộ Hàn đứng sau lưng Nguyễn Tri Hạ, sắc mặt liền thay đổi.
Bà liếc nhìn Tư Mộ Hàn một cái, hiếm thấy mà mạnh mẽ lôi kéo Nguyễn Tri Hạ qua một bên: “Tri Hạ, con dẫn nó về làm cái gì? Con đang làm loạn sao? Con với nó…”
Tiêu Thanh Hà dường như cảm thấy câu nói kế tiếp khó có thể thốt ra, dừng một chút mới nói: “Cho dù con với nó không phải quan hệ bình thường, vậy cũng không nên không kiêng dè gì mà dẫn nó về nhà được! Nếu Tư Mộ Hàn biết chuyện này thì làm sao bây giờ!”
Nếu Tư Mộ Hàn biết thì làm sao bây giờ?
Không biết, dù sao thì chính anh ấy muốn đến mà.
“Có thể làm sao? Biết thì biết thôi!” Vẻ mặt Nguyễn Tri Hạ ung dung.
Tiêu Thanh Hà đến bây giờ còn tưởng Tư Mộ Hàn chính là “Tư Gia Thành”, mà Nguyễn Tri Hạ lại dẫn anh cùng về, đương nhiên cho rằng Nguyễn Tri Hạ và “Tư Gia Thành” là quan hệ không đàng hoàng.
Có điều, thái độ của Tiêu Thanh Hà rõ ràng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-ga-thay-duoc-sung-len-may/387596/chuong-286.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.