Đôi mắt anh ta hơi híp lại, vẻ mặt thản nhiên chẳng có cảm xúc rõ ràng nào, chỉ là tiếng nói hơi trầm xuống, lộ ra một chút không vui: “Ai nói với em?”
“Ai nói với tôi thì có liên quan gì?” Vẻ mặt Nguyễn Tri Hạ lạnh xuống, nhíu mày: “Nếu lúc trước anh chọn giấu diếm, nên chấp nhận sẽ có một ngày bị phát hiện.”
Tư Mộ Hàn nghe cô nói thế cũng không có dấu hiệu tức giận, thong dong nói: “Cho nên? Em muốn thế nào?”
Dáng vẻ cây ngay không sợ chết đứng của anh ta làm cho Nguyễn Tri Hạ nghẹn họng, không nói nên lời.
Cô có thể thế nào?
Cho dù Tư Mộ Hàn giấu diếm lừa gạt thì cô cũng chả thể làm gì anh ta.
Nhưng mà, trong lòng cô cứ có một vách tường cản trở, không cách nào giả vờ như không có chuyện gì mà ở chung với anh ta được.
Chuyện tối qua có lẽ do cô hơi kích động, nhưng cô cũng không hối hận.
Nguyễn Tri Hạ mấp máy môi, xoay người rời đi.
Tư Mộ Hàn nhìn chằm chằm vào bóng lưng của cô mấy giây, hờ hững đi theo.
Hai người, một trước một sau, bước vào hiệu ăn.
Tri Hạ ngồi xuống, anh ta cũng ngồi xuống theo.
Cô tức giận nói: “Anh đi theo tới đây làm gì?”
Trong mắt anh lộ ra chút nghiêm túc: “Em còn chưa trả lời câu hỏi lúc nãy của tôi, em muốn làm gì tôi?”
“Tôi có thể làm gì anh?”
“Em muốn sao cũng được.”
Nguyễn Tri Hạ sắp bị anh ta quấn cho choáng váng, tuổi của hai người cộng lại cũng khoảng năm mươi, lại ở đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-ga-thay-duoc-sung-len-may/387571/chuong-261.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.