“Ngụy biện!” Nguyễn Hương Thảo vốn chẳng đặt Nguyễn Tri Hạ vào trong mắt: “Cô có bản lĩnh thì đi theo tôi tới nói với bố đi.”
“Đi thì đi!”
Thật ra, Nguyễn Tri Hạ cũng không muốn nhìn Nguyễn Thị cứ thế sụp đổ, ở đây có rất nhiều nhân viên đi theo cụ Nguyễn từ đó tới giờ, làm việc trong công ty hơn nửa đời người, bọn họ thật sự có tình cảm với Nguyễn Thị.
Cô không phải thánh nhân, xét theo góc độ ân oán cá nhân, nếu Nguyễn Thị sụp đổ mất, trong lòng cô có lẽ cũng sẽ cảm thấy vui sướng.
Thế nhưng, sự vui sướng trong lòng cũng chỉ trong chốc lát, nếu Nguyễn Thị thật như thế, số lượng lớn nhân viên sẽ thất nghiệp, có thể nghĩ tới kết quả là thế nào.
Cô không thể giả vờ câm điếc, hay giả vờ không biết gì cả.
Tư Mộ Hàn là ông chủ phía sau màn của truyền thông Thịnh Hải, như vậy, chắc chắn một tay anh ta bày ra chuyện của Trần Tuấn Tú.
Vì muốn ép cụ Nguyễn về nước, anh ta đã liên tục ra tay trong tối, nếu như cụ Nguyễn vẫn không về, không chừng anh ta sẽ trực tiếp chơi Nguyễn Thị tới sụp luôn.
Một người đàn ông lấy đạn không cần thuốc tê, hai mươi sáu tuổi đã trở thành ông trùm của ngành giải trí, sao Nguyễn Lập Nguyên có thể đấu lại anh ta?
…
“Bố, Nguyễn Tri Hạ tới rồi!”
Nguyễn Hương Thảo lôi Nguyễn Tri Hạ tới văn phòng của.
“Tri Hạ, hôm qua con đi tìm Trần Tuấn Tú nói chuyện gì thế? Sao lại thành ra thế này?” Nguyễn Lập Nguyên đứng thẳng người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-ga-thay-duoc-sung-len-may/387569/chuong-259.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.