…
Bởi vì Tư Mộ Hàn ngầm ra tay giúp đỡ, Nguyễn Thị đã tiêu hủy hết trước khi các nguyên liệu đen bị thấm độc, bắt đầu vận hành bình thường, chủ động tìm tới các cửa đầu tư bỏ vốn hợp tác, nhiều đếm không hết.
Nguyễn Lập Nguyên cho rằng Nguyễn Thị phải vươn đến một chất lượng cao hơn, mỗi ngày đều bận rộn xã giao, rất vui vẻ, thậm chí còn muốn dẫn theo Nguyễn Tri Hạ đi ra ngoài để gặp những đối tác đó.
Nguyễn Tri Hạ trực tiếp từ chối: “Không cần, bố nên dẫn theo chị đi đi, Tư Mộ Hàn không thích con tham gia tiệc tùng.”
Bây giờ có chuyện, cô liền lấy Tư Mộ Hàn làm cái cớ, vẫn là rất có hiệu quả.
Cô và Nguyễn Lập Nguyên cách nghĩ không giống nhau, cô hiểu Tư Mộ Hàn, mặc dù anh giúp Nguyễn Thị, nhưng cô luôn cảm thấy chuyện này có chút kỳ quái không đơn giản như vậy.
“Cũng được.” Nguyễn Lập Nguyên gật đầu, hỏi cô: “Khi nào Mộ Hàn có thời gian, con dẫn nó về nhà họ Nguyễn ăn một bữa cơm.”
Đến cả “Mộ Hàn”cũng gọi rồi, cái này là muốn nịnh bợ đứa con rể này?
Mặc dù cô sẽ không dẫn Mộ Hàn về nhà họ Nguyễn, nhưng ngoài miệng còn đáp: “Vâng.”
Trên đường trở về, Nguyễn Tri Hạ bảo tài xế dừng xe, cô xuống xe mua đồ.
Khu vực hàng tiêu dùng trong siêu thị, toàn bộ đều là dán nhãn hiệu Nguyễn Thị.
Nguyễn Tri Hạ đi đến, chợt nghe thấy có người hai bên trái phải nói: “Nguyễn Thị này sao không sụp đổ, còn có mặt mũi đem đồ đặt lên kệ hàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-ga-thay-duoc-sung-len-may/387537/chuong-227.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.