Nếu như không phải vì Tư Gia Thành nhỏ đến giờ vẫn chưa biết chuyện gì xảy ra, Nguyễn Tri Hạ có lẽ sẽ thấy hơi cảm động.
Có điều sau khi Tư Gia Thành nhỏ nói xong, sắc mặt Tư Mộ Hàn càng thêm âm trầm, nếu để Tư Gia Thành nhỏ nói tiếp, chắc chắn kết cục của cô sẽ càng thảm hại hơn.
Nguyễn Tri Hạ kéo Tư Gia Thành nhỏ xoay người chạy thẳng vào trong quán net.
Tư Gia Thành theo bản năng mà chạy theo cô, nhưng chạy được vài bước, cậu liền hỏi với giọng điệu nghi hoặc: “Chị chạy cái gì? Mặc dù anh họ tôi là một Đại Ma Vương, nhưng anh ấy sẽ không ăn hiếp phụ nữ.”
Đại Ma Vương?
Nguyễn Tri Hạ cũng cảm thấy biệt danh này rất hợp.
Nhưng mà, Tư Mộ Hàn không ăn hiếp phụ nữ?
Ha ha, nói dối, cô không tin!
“Đừng nói nhảm nữa, cậu biết cửa sau của quán net không?” Nguyễn Tri Hạ không kịp giải thích với cậu điều gì.
Tư Gia Thành nhỏ gật đầu: “Biết.”
Tối hôm qua cậu đi vệ sinh có nhìn thấy cửa sau.
Có điều, lúc hai người chạy đến cửa sau lại bị vệ sĩ của Tư Mộ Hàn chặn lại.
Tư Gia Thành nhíu mày: “Các anh muốn làm gì?”
Cô không ngờ Tư Mộ Hàn đã sắp xếp người chặn ở cửa sau.
Tư Gia Thành cũng cực kỳ nổi giận: “Các anh mau thả chúng tôi đi!”
Vệ sĩ không chút nao núng: “Cậu chủ nhỏ, mợ chủ, xin đừng khiến chúng tôi khó xử.”
Mợ chủ gì cơ?” Vẻ mặt Tư Gia Thành nhỏ ngơ ngác.
Vệ sĩ nhìn thoáng qua Nguyễn Tri Hạ, không nói gì.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-ga-thay-duoc-sung-len-may/387518/chuong-208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.