Thời Dũng nghe thấy liền trả lời: “Cậu chủ, tôi ly hôn rồi mà.”
Lúc này Tư Mộ Hàn mới ngẩng mặt nhìn Thời Dũng hỏi: “ chuyện xảy ra từ bao giờ?”
Tình cảm giữa Thời Dũng và vợ anh ta rất tốt, trước đây mỗi lần ra nước ngoài làm việc, Thời Dũng thường mang về cho vợ anh ấy rất nhiều đồ.
“Nửa năm trước.” Rõ ràng, Thời Dũng không muốn nói nhiều về việc này.
Thời Dũng nhớ lại những điều mình biết trước đây, kết hợp với việc cậu chủ tối hôm qua không về, cộng với sự việc của Tư Mộ Hàn, tự nhiện trong đầu hiểu ra mọi chuyện.
Thời Dũng chần chừ một lúc, muốn nói rõ với cậu chủ của mình: “ Cậu chủ, thân phận bây giờ của cậu là “em họ”, “em họ”, buổi tối có về nhà hay không thì không liên quan gì đến cô chủ cả.
Vừa dứt lời, Thời Dũng để ý sắc mặt Tư Mộ Hàn tệ hẳn đi.
Thời Dũng cúi đầu xuống, anh ta chỉ nói sự thật.
Tư Mộ Hàn mặt vô cảm, lạnh lùng nhìn Thời Dũng: “ cậu có thể lui được rồi.”
Còn không để người ta nói lên sự thật nữa?
Tư Mộ Hàn bây giờ quả thực là nghe không nổi những lời như thế này nữa.
Bữa cơm, Nguyễn Tri Hạ để ý thấy “ Tư Mộ Hàn” gần như không động đũa, chỉ ngồi nhìn cô.
Nguyễn Tri Hạ sờ khuôn mặt mình nói: “ Sao vậy?”
Thế là “ Tư Mộ Hàn” chỉ lạnh lùng nhìn qua cô ấy, rồi quay người đi lên tầng, chẳng ăn miếng cơm nào.
Khuôn mặt Nguyễn Tri Hạ lúc này rất khó tả.
Cô ăn cơm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-ga-thay-duoc-sung-len-may/387504/chuong-194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.