Hai tên kia vốn là tội phạm truy nã, vừa liều mạng vừa độc ác. Sau đó Nguyễn Hương Thảo cũng không liên lạc lại với họ để hỏi thăm kết quả, cô ta sợ sẽ để lộ dấu vết. Hơn nữa cô ta luôn cho rằng Nguyễn Tri Hạ chắc chắn đã chết, không ngờ rằng bọn họ vậy mà lại để thất bại.
Nguyễn Tri Hạ không giống như xưa nữa, một khi biết vụ bắt cóc này là do một tay cô ta bày ra, chắc chắn sẽ không buông tha cô ta!
Nguyễn Tri Hạ ra khỏi phòng làm việc của Nguyễn Hương Thảo, liền đi tìm Hạ Lập Nguyên.
Vụ bắt cóc hôm thứ bảy, chắc chắn là hai cha con cô ta bắt tay thực hiện, nếu không chỉ có một mình Nguyễn Hương Thảo thì không làm được.
Nguyễn Tri Hạ gõ cửa, bên trong truyền ra giọng của Hạ Lập Nguyên: “Vào đi.”
Cô đẩy cửa đi vào, đúng lúc Hạ Lập Nguyên ngẩng đầu lên.
Lúc hắn nhìn thấy Nguyễn Tri Hạ, trong mắt có sự kinh ngạc, nhưng không có sợ hãi.
Nói cách khác, những chuyện mà lúc sau hai tên cướp kia làm với cô, Hạ Lập Nguyên có lẽ cũng không biết.
Hạ Lập Nguyên đứng dậy: “Chi Chi, con không sao chứ?”
“Không sao ạ… Mẹ của con có khỏe không?” Nguyễn Tri Hạ không bộc lộ biểu cảm gì bước tới, tinh thần nhìn không ra có gì khác thường.
Hạ Lập Nguyên thấy cô không nhắc đến vụ bắt cóc, cho là cô cũng không biết, ông ta cười ôn hòa: “Mẹ con vẫn khỏe, trưa nay bà ấy sẽ mang cơm qua đây, con có muốn cùng ăn không?”
Nguyễn Tri Hạ gật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-ga-thay-duoc-sung-len-may/387481/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.