Sau khi bọn họ đi vào trong, “Tư Gia Thành” liền lên thẳng trên tầng.
Nguyễn Tri Hạ trở lại trong biệt thự thì cảm thấy yên tâm hơn. Mà vừa yên tâm, cô lại thấy đói bụng đến mức không chịu nổi.
Có vệ sĩ thấy cô đi vào trong phòng bếp thì vội vàng đuổi theo nói: “Mợ chủ muốn ăn gì? Để tôi làm cho mợ.”
“Lấy đồ có sẵn thôi. Tôi tùy tiện ăn chút gì đó cũng được.” Bây giờ, cô đã đói bụng đến mức có thể ăn được hai cái đầu trâu đấy chứ!
Cô nói là tùy tiện ăn một chút nhưng vệ sĩ vẫn làm cho cô cả một bàn ăn lớn.
Lúc này, cô đã đói bụng đến hoa cả mắt, vừa cầm đũa lên liền ăn luôn.
Ăn được một nủa, cô ngẩng đầu thì phát hiện ra “Tư Gia Thành” đã đi tới và ngồi xuống đối diện cô.
Có vệ sĩ lập tức cầm bộ đồ ăn tới cho anh.
Nguyễn Tri Hạ thấy thế bèn hỏi anh: “Anh còn chưa ăn cơm sao?” . Xin hãy đọc truyện tại == trùmtruуện . me ==
“Tư Gia Thành” nói rất thản nhiên: “Không có thời gian ăn.”
Đúng vậy, “Tư Gia Thành” đi cứu cô đã tốn không ít thời gian, anh không có thời gian ăn cơm cũng là bình thường.
“Tư Gia Thành” đã thay quần áo khác và tóc hơi ướt, chắc là anh vừa tắm xong.
Lúc này, Nguyễn Tri Hạ đã ăn no rồi nên để đũa xuống, mở miệng nói với vẻ hết sức trịnh trọng: “Cám ơn anh… lại cứu tôi một lần nữa.”
Tâm trạng của cô có chút phức tạp.
Cho tới bây giờ, cô đều muốn giữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-ga-thay-duoc-sung-len-may/387476/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.