Thư Nhiễm tiến lên vài bước , đi tới gần Chí Thần , vừa vặn nở nụ cười:
“ Chí Thần ,em có chuyện muốn nói với anh ,đêm nay anh đi cùng em ,được không? "
Dù có giả vờ mạnh mẽ đến đâu , cô vẫn luôn là một người phụ nữ có trái tim mong manh . Khi sắp chết , cô đã không còn có thể kìm nén được cảm xúc của mình .
Thư Nhiễm ngẩng mặt lên , trong mắt thoáng ngấn lệ , giọng điệu trầm thấp khiêm tốn .
Nhưng Chí Thần khịt mũi lạnh lùng nhìn cô , với giọng nói đùa giỡn:
" Thư Nhiễm ,cô lại thiếu tiền à? ”
Thư Nhiễm gượng gạo xoay 2 ngón tay dưới thấp nói :
“ Không , không phải vậy , em chỉ muốn anh đi với em .”
Cô biết yêu cầu của mình là vô lý , nhưng cô không biết mình có ngày mai không .
Tuy nhiên , Chí Thần hoàn toàn không quan tâm đến nguyện vọng của cô . Sự chán ghét trong mắt anh không thể giấu giếm được cô.
" Thư Nhiễm , cô có tư cách gì để bảo tôi đi cùng? ”
Một câu nói lạnh lùng ngay lập tức xua tan hi vọng nhỏ nhoi cuối cùng của Thư Nhiễm . Sắc mặt cô ngày càng tái nhợt , cơn đau quặn thắt trong lòng khiến cô khó thở .Chí Thần rõ ràng là không muốn nói chuyện với cô . Anh quay người ôm Trâm Anh rồi bước vào nhà .
Thư Nhiễm đứng tại chỗ ,với đôi môi nhợt nhạt và một lớp mồ hôi mỏng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-em-dung-hong-chay/3077929/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.