“ Tôi có thể thả Khởi Trạch ra . Chỉ cần cô làm cho tôi vui , tôi sẽ thả cậu ấy ra ”
Sau đó , anh buông cô ra , rồi ngồi xuống ghế sô pha . Thư Nhiễm không ngạc nhiên trước yêu cầu của anh . Đây có thể là cách anh trả thù cô .
“ Được rồi , em hứa với anh ”
Thư Nhiễm khẩn trương nói . Lời nói vừa dứt , cô run rẩy đứng lên , vô tình tác động đến vết thương . Sự đau đớn khiến cô khó thở , nhưng cô chịu đựng tất cả và bắt đầu cởi quần áo .
Chí Thần ngơ ngác nhìn cô . Khi cô cởi chiếc váy cuối cùng và đứng trước mặt anh , ánh mắt anh nhìn về phía lồng ngực Thư Nhiễm . Vẫn còn băng gạc quấn quanh người Thư Nhiễm , nhưng miếng gạc đã bị dính máu đỏ , trông rất đáng sợ .
Thư Nhiễm nhìn thấy Chí Thần nhìn chằm chằm vào ngực mình , cô tối tăm mặt mũi , cho rằng anh chưa hài lòng . Cô cười khổ nói .
“ Xin lỗi , tôi quên mất , tôi sẽ tháo nó ra . ”
Vừa nói , cô vừa đưa tay lên nút gạc . Mắt Chí Thần hơi nheo lại , anh gầm lên :
“ Đủ rồi ! ”
Thư Nhiễm dừng tay và nhìn anh khó hiểu .Chí Thần nhìn cô với vẻ mặt chán ghét :
“ Ai thèm nhìn thân thể nát bét của cô ? Trở lại bệnh viện , chờ cơ thể hồi phục rồi hãy đến lấy lòng tôi ”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-em-dung-hong-chay/3077916/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.