Sắc mặt lão Dương lúc trắng lúc xanh , cuối cùng vẫn quyết định nhường đường. Anh nói đúng , bây giờ không phải lúc để so đo , mạng sống của cô chủ mới là quan trọng .
" Vậy thì kính nhờ cậu Hà Chí Thần đây "
Lão Dương nhìn Chí Thần , cố ý nhấn mạnh hai chữ “ kính nhờ ” .
Chí Thần làm như không nghe thấy , sắc mặt không cảm xúc theo sau y tá vào khoa truyền máu . Lúc đi ra sắc mặt anh tái nhợt , mỗi bước chân đều như không còn chút sức lực nào . Bảo Quốc sợ anh xỉu , định đi tới đỡ nhưng lại bị anh lạnh lùng từ chối . Đi tới bên cạnh lão Dương , anh đột nhiên dừng lại :
" Tất cả chi phí lần này tôi sẽ thanh toán hết , chờ đến khi Thư Nhiễm tỉnh dậy thì nói với cô ấy , tôi trả lại một dao này cho cô ấy . Trước đây tôi và cô ấy như thế nào thì sau này cũng sẽ như thế "
Nói xong những lời này , anh cũng không chờ lão Dương phản ứng mà nhanh chóng ra về cùng Bảo Quốc .
" Tạo nghiệt , đúng là tạo nghiệt mà . "
Lão Dương đấm ngực giậm chân , thở dài . Yêu phải một người đàn ông lạnh lùng vô tâm như thế , cô chủ đúng là số khổ mà .
" Tỉnh rồi sao ? "
" Chú Dương … . "
Thư Nhiễm mở mắt ra , đập vào mắt cô là phòng bệnh quen thuộc , cô cử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-em-dung-hong-chay/3077893/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.