Nghe Thư Nhiễm nói , Diệu Ngọc mới nhận ra rằng bản thân mình đã vào tròng , bà ta lập tức tức giận , hung ác nhìn chằm chằm cô :
" Không ngờ miệng lưỡi của mày cũng lợi hại thật đấy "
Năm đó bà ta trèo lên giường của ông Tần , sinh ra Trâm Anh , vẫn luôn chờ cơ hội để được gả vào nhà họ Tần . Ai biết được phải chờ tận hai mươi năm , sau gả cho bố của Thư Nhiễm , bà ta cố gắng quên đi thân phận kham khổ của mình trước đây , lâu ngày , bà ta quên thật . Bây giờ bức màn này lại bị cô vén lên lần nữa , Diệu Ngọc hận không thể ăn tươi nuốt sống cô .
“ Cái này sao gọi là miệng lưỡi lợi hại ? Tôi chỉ đang nói sự thật mà thôi ”
Thư Nhiễm buông tay , không chút sợ hãi . Diệu Ngọc hừ lạnh một tiếng :
" Tao nói không lại mày , nhưng mà Tần Thư Nhiễm , mày nghe kỹ cho tao , tao không cho phép mày mang thai đứa con của Chí Thần , Trâm Anh là vợ chưa cưới của Chí Thần , chỉ có con của tụi nó mới là danh chính ngôn thuận , còn mày , cho dù có con thì cũng chỉ là đứa con riêng mà thôi . ”
Con riêng cũng có quyền thừa kế . Nhưng mọi thứ trong nhà họ Hà chỉ có thể do con của Trâm Anh thừa kế . Bà ta tuyệt đối không cho phép bất cứ ai cướp đoạt .
Sắc mặt Thư Nhiễm lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-em-dung-hong-chay/3077871/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.