Ánh mắt Khởi Trạch giả nhìn về phía trước tòa nhà bỏ hoang . Trước mắt bọn họ trước mắt ở trong này , chờ người tiếp ứng đến là nhiệm vụ đã hoàn thành . Cất điện thoại di động vào trong túi , Khởi Trạch giả hút thuốc đá tóc vàng :
“ Cậu đi nhìn xem người phụ nữ kia tỉnh chưa ”
Thuốc mê cũng sắp hết tác dụng rồi .
“ Biết rồi . ”
Tóc vàng vứt bỏ tàn thuốc đứng lên , đi vào tòa nhà . Trên tầng hai , Thư Nhiễm chuyển động người , đột nhiên mở to mắt , lọt vào trong tầm mắt là một căn phòng rách nát . Đây là chỗ nào ? Cô xoa trán , đầu vẫn còn choáng váng .
Tóc vàng đẩy cửa tiến vào , không có ý tốt nhìn cô :
“ Cuối cùng cô cũng tỉnh ”
Nghe thấy giọng nói bỉ ổi này , cơ thể Thư Nhiễm lập tức cứng đờ :
“ Là anh . ”
Cô nghĩ tới lúc ở kho hàng trước khi hôn mê người giả mạo Khởi Trạch nói muốn bán cô lên núi . Vậy nơi này là đang ở trên núi sao ? Cả người Thư Nhiễm luống cuống đứng lên , môi run rẩy cầu xin :
“ Cầu xin anh thả tôi ra được không ? Tôi trở về sẽ cho anh tiền , anh muốn bao nhiêu tôi cũng cho anh , tôi là chủ tịch của phải nhiều ít ra đều cho ngươi . Tôi là chủ tịch tập đoàn Tần thị , tôi có tiền ”
Cô tuyệt đối không thể bị bán đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-em-dung-hong-chay/3077842/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.