Chương trước
Chương sau
“Tôi không thể nhìn được cô ta đối với cậu chủ như vậy. Cậu chủ, cậu vì một người phụ nữ như vậy không đáng”

“Không đáng? Tôi có đáng hay không, từ lúc nào đến được cô dạy tôi chứ? Cô ấy không đáng, cô thì đáng sao?”

“Tôi… Laura trước giờ chưa từng nghĩ sẽ ở cùng cậu chủ, không dám… không dám nghĩ đến”

“Như vậy là tốt nhất, người làm nên có bổn phận của người làm.

Đừng có thử so sánh với cô ấy, cô không so được với cô ấy”

“Tôi “Laura không dám”

“Nếu như không nhìn vào hiệu quả làm việc cao của cô, là người có thể dùng bên cạnh tôi, nếu không hôm nay chỉ với hành động cô tát cô ấy một cái, tôi đã có thể giết cô rồi. Tự mình đi nhận phạt, cút”

Diên âm trầm nói.

Cậu ta ở trong phòng sách nghe rất rõ ràng.

Nghe thấy khi cô bị tát, trái tim đều run rẩy.

Cậu ta suýt chút nữa không thể khống chế nổi lao ra ngoài, nhưng cuối cùng vẫn nhịn được.

Cậu ta đang đợi, đợi khi Hứa Minh Tâm không chịu nổi nữa sẽ ra mặt, vậy thì quan hệ của bọn họ nói không chừng có cơ hội vãn hồi.



Nhưng…

Cậu ta quên rồi, mình thay đổi, đồng thời cô cũng thay đổi.

Cô trở lên mạnh mẽ, tính cách kiên định, có năng lực tiếp nhận thế giới đầy khó khăn này.

Cô không phải là một cô gái ngây thơ dễ bị bắt nạt ngày xưa nữa.

Cậu ta vừa nghĩ đến đây, trong lòng lại khó chịu.

Laura đi đến cửa, vẫn không chết tâm nói: “Cậu chủ, tôi biết mình không xứng với cậu, nhưng trong lòng tôi cảm thấy Hứa Minh Tâm càng không xứng với cậu. Cậu chủ sẽ gặp được người càng tốt hơn, đừng tự làm tổn thương mình nữa, vì một người như cô ta, không đáng…”

Cô ta vẫn chưa nói xong, thì đã có một vật nặng ném đến.

Là khung ảnh trên bàn làm việc, bên trong là ảnh của mình và.Josh.

Góc nhọn của khung hình đập vào trán, nhanh chóng tím bầm chảy máu.

Máu, chảy dài xuống mặt, nhưng cô ta không dám lau.

“Nhặt lại đây.” Diên lạnh lùng phân phó.



Laura cắn răng, thu dọn những mảnh vở trên mặt đất, vô cùng cung kính đưa bức ảnh cho cậu ta.

“Cô rất có ích đối với tôi, nhưng vẫn chưa đến mức không phải là cô thì không được. Nếu như cô không muốn chết thì ngậm miệng lại, lời nào không nên nói thì đừng có nói.”

Laura hít sâu một hơi, cuối cùng nặng nề nhả ra một chữ.

“Vâng”

Sau khi Laura rời đi, trong thư phòng rộng lớn chỉ còn lại một mình cậu ta.

Cậu ta đứng trước cửa sổ, nhìn bóng hình Hứa Minh Tâm rời đi, ánh mắt như muốn trào ra.

Cậu ta nhìn bức ảnh, ánh mắt dịu dàng dán trên người.Josh.

“Anh, em nên làm thế nào? Em đã không còn là em lúc đầu nữa rồi, em không thể quay lại được, không thể quay về nữa rồi”

Lời này, nhàn nhạt vang lên, mang theo nỗi buồn sâu thảm.

Hứa Minh Tâm đi một lúc lâu mới rời khỏi được biệt thự.

Cố Gia Huy không đợi ở trong xe, mà là lo lăng đi lại ngoài cửa xe.

Khi nhìn thấy cô đi ra, anh lập tức lao đến.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.