Chương trước
Chương sau
“Chuyện vừa nấy… tôi xin lỗi, rất xin lỗi”

Anh lại xin lỗi lần nữa, khiêm tốn lịch sự.

Hai má Tạ Quê Anh lại hơi đó, vội vàng đồi đề tài: “lôi sẽ đi gặp bà chủ”

Vừa dứt lời thì cô ta quay đầu rời đi.

Hứa Minh Tâm không khỏi sờ sờ đầu, liếc mắt nhìn Cố Gia Huy, nói: “Tại sao anh lại xin lỗi, anh đã làm sai cái gì à?”

Anh cũng không thèm giấu giếm mà nói hết sự thật cho cô nghe.

Hứa Minh Tâm thở phào nhẹ nhõm, may mà bị thương ở sau lưng, nếu như ở ngực, mông, đùi… vậy thì cũng không đơn giản như vậy nữa rồi.

Trong cái rủi cái may!

“Vậy thì tấm lưng của bác sĩ Anh có phải đặc biệt đẹp không?” Cô ghen tuông nói.

Tấm lưng của Tạ Quế Anh trắng nõn, hơn nữa còn bóng loáng như thể vừa được ngâm trong sữa.

Cô là phụ nữ mà còn ghen tị đó.



“Đã quên rồi”

Cố Gia Huy có một khát vọng sống sót mãnh liệt, anh nhìn vào mắt cô rồi nói từng chữ một.

“Trí nhớ tệ như vậy sao?”

“Đối với những người phụ nữ khác thì từ trước đến nay anh đều không nhớ nỗi, trong đầu anh chỉ nhớ có một người duy nhất mà thôi.”

“Được rồi, em sẽ không tranh cãi với anh nữa đâu. Chuyện bên kia không phải là vẫn chưa xong sao? Đi đi, em cũng đi gặp bà chủ đã”

“Trước tiên giúp em bôi thuốc đã”

Anh không nói lời nào ôm ngang cô lên.

Ở trong đây có rất nhiều phòng trống cho nên họ tùy tiện chọn đại một phòng là được.

“Bị thương ở chỗ nào? Để anh xem nào”

“Em không sao mà..”

“Vậy thì anh sẽ cởi quần áo của em ra kiểm tra đó”

Trước khi cô nói xong thì Cố Gia Huy đã nói một cách mạnh mẽ.



Hứa Minh Tâm không thể làm gì khác hơn đành phải vén tóc ra để lộ hai vùng sưng đỏ trên trán.

“Phải thừa nhận kỹ thuật của mẹ chồng rất chính xác. Cả hai viên đá đều đập vào trán em, sức lực cũng không nhỏ. Xem ra bà ấy đang có sức khỏe tốt, anh cũng không cần lo lắng nữa”

“Là lúc nào rồi mà em còn nói chuyện này?”

“Hì hì, chuyện này không phải là để khiến anh không lo lắng nữa sao!

Thực ra lúc đầu đau lắm, nhưng mà đau một thời gian rồi cũng quen.

Hơn nữa ông xã của em đẹp trai như vậy, nhìn một cái vui vẻ rất nhiều nên cũng không đau nữa!”

Cố Gia Huy nghe cô khua môi múa mép, trong lòng anh biết cô đang cố ý làm như vậy để anh không lo lắng cho cô nữa.

Cô sợ nhất là đau, chỉ cần xước một chút thôi thì mắt đã đỏ lên nhưng mà ở bên cạnh anh thật lâu nên cô cũng đã bắt đầu biết chịu đựng.

Cô cũng bắt đầu trở nên mạnh mẽ và dũng cảm, không còn núp dưới đôi cánh của anh khi gặp sự việc khó khăn nữa mà bước lên phía trước và tự mình giải quyết.

Đã từng anh giữ cô bên mình và thích tính cách trong trắng như tờ giấy của cô.

Anh biết rằng mỗi nét bút của mình đều sẽ ảnh hưởng đến cuộc đời của cô. Anh cẩn thận từng li từng tí, cố gắng dành cho cô những gì tốt nhất trên đời. Âm mưu ma quỷ gì đó thì cứ để anh đến giải quyết, cô chỉ cần làm bất cứ điều gì cô muốn, hài lòng mỉm cười hài lòng chơi đùa là được rồi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.