Chương trước
Chương sau
Anh đến phòng nghỉ tắm rửa thay quần áo, súc miệng không biết bao nhiêu lần. Sau khi chắc chắn rằng trên người mình không còn một chút mùi rượu nào nữa mới ra ngoài.

“Sao anh lại uống rượu với Ôn Mạc Ngôn trong phòng làm việc?”

“Cậu ta không vui, đàn ông với đàn ông không hay nhiều lời, uống rượu là cách dứt khoát, gọn gàng nhất”

“Vậy uống rượu xong sẽ thấy thoải mái, vui vẻ hơn ư?”

“Tạm thời là vậy. Anh cũng không biết nữa, dù sao anh cũng chưa bao giờ say quá đà. Nghĩ đi nghĩ lại anh thấy mình thật may mắn, em chưa bao giờ rời xa anh, anh cũng không đến mức phải đau khổ như vậy. Lúc nào anh cũng giữ được bình tĩnh, nghĩ nên yêu em như nào.”



Cố Gia Huy nhẹ nhàng nói, đưa tay lên xoa xoa phần eo đã nhô lên của cô, vẻ mặt vô cùng dịu dàng.

Hứa Minh Tâm bĩu môi: “Bây giờ không phải là lúc để anh nói mấy câu sến súa như vậy với em, rốt cuộc bọn họ nên làm sao đây… một người kết hôn sinh con, một người rõ ràng là có nỗi khổ tâm trong lòng nhưng lại không nói, thật khiến em lo lắng muốn chết”

“Lúc đầu Ôn Mạc Ngôn đã từng tìm Kỷ Nguyệt Trâm, bà đồng Kỷ Nguyệt Trâm đó nói như nào?”

“Cô ta nói duyên phận của hai người họ như ẩn như hiện, có khả năng ở bên nhau nhưng cũng có khả năng không ở bên nhau”

“Cô ta nói chúng ta có duyên không phận, không phải là một đôi, không phải là chúng ta vẫn ở bên nhau sao? Huống hồ bọn họ vẫn có một nửa duyên phận. Chuyện tình cảm người khác không thể can thiệp vào, chỉ có thể để bọn họ tự mình giải quyết”

“Em nhìn bọn họ mà thấy rất lo lắng, anh không thấy thế sao?”

“Anh chỉ lo lắng cho em thôi, một mình em anh đã chăm sóc không xuể, trong bụng em còn một đứa nữa. Anh làm gì có thừa tâm tư để quan tâm người khác chứ?”

“Bà đây đang bàn chuyện của bọn họ với anh, sao anh cứ lôi em vào thế?”

Hứa Minh Tâm đã phát điên.

Phụ nữ mang thai rất hay gắt gỏng.

Cố Gia Huy bất lực, vươn tay ra nói: “Vậy em cứ đánh anh đi, mắng anh nói sai”

Hứa Minh Tâm giơ tay lên chuẩn bị đánh nhưng lại bị Cố Gia Huy ngăn lại: “Dùng tay như vậy em không đau sao?”

“Này, Cố Gia Huy, bây giờ anh càng đối xử tốt với em em càng thương Thư Hân hơn. Em đã có hạnh phúc của mình, nhưng bạn tốt của em lại đau khổ như vậy, trong lòng em rất khó chịu!”

Vũ trụ nhỏ của cô đã bùng nổ!

“Em mặc kệ, anh phải cho em một cách giải quyết. Hoặc là cả hai gặp nhau vui vẻ chia tay trong bình yên, hoàn toàn từ biệt nhau, đừng dây dưa nhiều chuyện như vậy. Hoặc là… chỉ cần làm theo trái tim mình, làm chuyện mà mình muốn làm.

Đến cuối cùng phải phụ một người thì người đó nên là Christie hay là Bạch Thư Hân, Ôn Mạc Ngôn tự mình quyết định!”

“Được được được, anh sẽ giúp em, em đừng tức giận kẻo động đến thai”

Thấy Cố Gia Huy đã đồng ý, Hứa Minh Tâm mới nguôi ngoai cơn giận.

“Thế còn được”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.