Chương trước
Chương sau
Thiệu Kính Đình thấy sắc mặt cô không tốt, nhất thời nhận ra mình nói sai rồi.

Chỉ sợ đoạn tình cảm này không bệnh mà chết, trong tim cô chắc cũng chứa rất nhiều điều không thoải mái, nếu không cũng sẽ không biến mất tận một năm để du lịch như vậy.

Anh lập tức chuyển đề tài câu chuyện, nói: “Cô ăn chưa?

Buổi tối tôi còn chưa ăn, cô muốn ăn gì, trong tủ lạnh còn có đồ ăn..” Anh ta chuẩn bị đứng dậy nấu cơm, lại bị Bạch Thư Hân đè lại, nói: “Tôi đã dánh anh là tôi sai rồi, sao lại có thể để anh đi nấu cơm được, tôi nếu cho. Tôi ở bên ngoài không học được gì, nhưng nấu ăn thì tiến bộ không ít. Tôi nấu cơm cho anh đi, xem như đây là biểu đạt sự xin lỗi của tôi”“

“Vậy… Vậy thì ngại lắm?”

“Không sao đây, cũng coi như là… hàng xóm láng giềng đi.



Tôi có thể tùy ý dùng đồ trong tủ lạnh và bếp không?”

“Được”

Bạch Thư Hân bắt đầu thuần thục mà cầm dao lên, cô ăn rồi nên cũng không đói, vì vậy không làm nhiều, đủ cho một mình anh ta ăn là được.

Rất nhanh đã nấu xong rồi, đều là mấy món bình thường ở nhà, không tốn nhiều thời gian.

“Nếu thử đi, trừ bạn thân của tôi ra thì chỉ có anh là người thứ hai ăn đồ tôi nấu thôi.”

“Vậy chẳng phải là tôi rất vinh hạnh sao?”

“Có thể nói như vậy đấy, đừng kiêu ngạo nhá”

Bạch Thư Hân nhìn thấy người quen cũ, giữa bọn họ không quen thuộc lắm, nói chuyện phiếm cũng không có gì phải vướng mắc.

Cô cũng lâu rồi chưa nói chuyện với người khác như thế này rồi, cả người đều thư thái.

Thiệu Kính Đình thử một miếng, khen không dứt miệng.

Bên ngoài, trời đã tối rồi, cô cũng ngại ở lại nhà của đàn ông độc thân, nên chủ động rời đi.

Trước khi đi cô còn đặc biệt hỏi nơi anh làm việc, bảo ngày mai đi đưa thuốc đến.

Thiệu Kính Đình là giáo sư đại học sư phạm Đà Nẵng, cũng là người trẻ tuổi nhất được phong làm giáo sư từ trước đến nay.

Năm nay anh ấy mới hai mươi chín tuổi, hơn nữa anh tuấn đẹp trai, cứ là lớp của anh ấy, số lượng sinh viên cứ tăng vùn vụt.

Đương nhiên, cũng có ảnh hưởng tiêu cực, bởi vì quá ưu tú, đã từng có sinh viên tỏ tinh với anh ấy.

Thậm chí còn có người muốn ngủ với anh ấy!

Bạch Thư Hân đi đến trường học, đưa theo trái cây và thuốc hoạt huyết, vừa nghe tám chuyên.

Vừa đi đến, trong miệng sinh viên nữ đều là tên của Thiệu Kính Đình.

Chuyện hứng thú nhất, chính là làm thế nào mà ngủ với Thiệu Kính Đình.

Khó trách lại có một màn như ngày hôm qual Bạch Thư Hân đã tốt nghiệp được gần hai năm rồi, cô cảm thấy mình không thể hiểu được đám sinh viên nữa rồi, trong đầu đều là keo dán sao?

Cô tìm được văn phòng làm việc của Thiệu Kính Đình, phát hiện bên ngoài chật kín người.

“Thầy ơi, em muốn xin nghỉ!”

“Thầy ơi, chúng em đánh nhau rồi, thầy giải quyết cho bọn em đi!”

“Thầy ơi, đây là chỉ tiêu tháng trước của hội học sinh, thây xem xét cho em đi!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.