Chương trước
Chương sau
Rõ ràng là cô ta đã bị chọc giận không hề nhẹ, hai tay nhỏ bé nắm chặt lại, trên mu bàn tay nổi lên rất nhiều gân xanh trông vô cùng đáng sợ.

Hứa Minh Tâm thực sự sợ cô ta sẽ không khống chế được, sẽ đập một cái thật mạnh sang đây.

Cô không nói thêm gì nữa, cũng sợ sẽ kích động người ta đến phát điên mất.

“Cô trông xinh đẹp, gia cảnh không tệ, cô còn có những người tốt hơn. Đừng có nhung nhớ đến của người khác nữa, hãy tự đi tìm điều thuộc về mình đi”

Nói xong, cô sải bước rời đi.

Trần Minh Ngọc nhìn theo bóng lưng của cô, tức giận giậm chân.



Cô ta đã nhìn trúng, chính là thuộc về cô ta rồi.

Còn chưa kịp nỗ lực một chút, đã bị Hứa Minh Tâm bóp chết ngay từ khi còn trong trứng nước rồi.

Thực sự nghĩ rằng bản thân mình là một nương nương trong cung điện à, đúng là làm ra vẻ ta đây mà.

Không biết xấu hổ, người phụ nữ đê tiện, chỉ biết dựa vào đàn ông!

Trong lòng cô ta đã mảng chửi Hứa Minh Tâm xối xả từ lâu rồi, nhưng lại không dám nói ra.

Hứa Minh Tâm ra khỏi phòng trà nước, thì nhìn thấy Cố Gia Huy.

Cô có hơi ngạc nhiên, nhưng sau đó đã hiểu ra, chắc rằng anh đã nghe trộm rất lâu rồi.

“Anh đến đây làm gì thế?”

“Thấy hai người đều chưa quay trở lại, sợ cô ta sẽ làm khó dễ em, định sẽ làm anh hùng cứu mỹ nhân, nhưng không ngờ là mỹ nhân đã tự cứu mình rồi”

Hứa Minh Tâm không thể nhịn được cười khi nghe những lời đó, thế này là đang trá hình khen cô đấy.

“Nhưng em lo lắng là con giun xéo lắm cũng oằn, em nói chuyện cũng không được dễ nghe, sợ rằng cô ta sẽ oán hận trong lòng, mà về sau trả thù”

“Nhà họ Trần kinh doanh về trang sức, được xem là một gia đình lớn ở Đà Nẵng. Nhà họ Trần có một trai một gái, cô con gái nhỏ này từ nhỏ đã được nâng niu trong lòng bàn tay.

Trước đó vẫn luôn ở nước ngoài học tập, nhưng vì sức khỏe của cô chủ nhà họ Trần không được tốt nên mới trở về Việt Nam học hành”

“Nói như vậy là lai lịch của cô ta rất lớn?”

“Như vậy thì đã sao nào, ai dám động vào người của anh chứ?”

Cố Gia Huy bá đạo nói.

“Vậy tiếp theo phải làm gì đây?”

“Anh đã bảo Khương Tuấn đến nhà họ Trần, yêu cầu bọn họ quản lý con gái cho tốt vào, nếu như cô ấy dám có tâm tư nào không đúng đắn, thì họ cũng nên đề phòng cháu trai cả của nhà họ Trần rồi”

Con trai trưởng của nhà họ Trần đã lấy vợ được nhiều năm, đã mang thai hai lần, nhưng đều bị sẩy thai.

Đây là đứa con ở lần thứ ba, nếu không giữ được nữa, thì rất có khả năng bị vô sinh.

Nếu Trần Minh Ngọc không suy nghĩ thấu đáo, thì vợ và con của anh sẽ buồn biết bao, vậy thì hậu quả sẽ không thể nào tưởng tượng nổi.

“Em chỉ muốn hỏi, khi nhìn thấy những cô gái xinh đẹp, chẳng lẽ anh không hề động lòng chút nào hay sao? Bọn họ cao hơn em, vóc dáng đẹp hơn em, khuôn mặt cũng rất xinh.

Anh không cảm thấy đáng tiếc sao? Suốt những năm qua anh đã bảo vệ một mình em, còn phải giữ gìn rất lâu nữa, có cảm thấy không cam lòng hay không hả?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.