Chương trước
Chương sau
Hứa Minh Tâm đang chuẩn bị quay về phòng khoá cửa ai đó đã đứng ngay sát đấy và không có ý muốn rời đi “Em quên mất một chuyện rồi đúng không?”

“Cái gì nhỉ?”

“Đồ ngốc, nụ hôn chúc ngủ ngon đó”

Cố Gia Huy bất lực nói, giọng anh khàn khàn trầm xuống, vô cùng gợi cảm.

Trong khi cô vẫn chưa hoàn hồn tỉnh táo lại thì anh đã nghiêng người hôn lên đôi môi đang hé mở của cô.

Đau buồn, thú vị, sợ hãi…



Cơ thể của cô như sắp hoà vào thứ tình yêu ngọt ngào này.

Cũng lâu không gặp nên hôm nay hôn như vậy, cô cảm thấy có chút chóng mặt khó thở.

“Không được “ăn thịt” nên “uống tạm chút canh” vậy.

Người đàn ông nói với giọng hờn dỗi, có chút trẻ con.

“Được rồi được rồi, lát nữa bị bố nhìn thấy, lại nói chúng ta không kiềm chế được!”

Cô né tránh vòng tay của anh, có chút ngượng ngùng.

Mỗi lần có cơ hội đều bị anh trêu chọc!

“Buổi tối có mơ thấy anh hay không?”

Anh dịu dàng nói, thanh âm nhu tình, phảng phất như có tình yêu không nói nên lời.

Tâm trí của cô nhẹ nhàng run rẩy, có chút không được tự nhiên nói: “Điều này làm sao em có thế biết được chứ.

“Nhớ là phải nhớ tới anh, bằng không anh sẽ rất đau lòng”

Anh hôn nhẹ lên đôi mắt của cô: “Nghỉ ngơi sớm đi”

“Biết rồi biết rồi, mỗi lần đều nói những câu này, làm cho da gà của em đều nổi lên rồi này”

Cô nhanh chóng nói, sau đó đóng cửa trở về phòng.

Hai má đều nóng lên, nóng đến không chịu nổi.

Mỗi lần đều rất khó xử, tuổi đã lớn như vậy rồi, nói những lời đó cũng không cảm thấy xấu hổ.

Đã nghe nhiều lần như vậy, tại sao vẫn chưa quen được chứ?

Sau khi Hứa Minh Tâm rửa mặt, rất nhanh liền đã vào giấc rồi.

Cũng không biết có phải do anh đã nhắc nhở hay không, trong mộng thật sự gặp anh.

Vào mùa đông, Đà Nẵng khá lạnh.

Cô trở về cũng đã hơn một tuần, cũng không nhìn thấy Ngọc Vy.

Tay của Lệ Nghiêm đang làm điều trị phục hồi, Cố Yên trực tiếp chuyển đến nhà họ Bạch, cũng không để ý người ngoài bàn tán gì.

Dù sao cô ấy cũng đã quyết định, nếu đám cưới lần này còn không thể tổ chức được nữa, cô ấy sẽ đi tu luôn.

Cố Gia Bảo cũng khuyên không nổi, chỉ có thể tùy ý để cô ấy đi Sau khi đợt phục hồi chức năng đầu tiên của Lệ Nghiêm kết thúc, bọn cô mới gặp được nhau.

Cố Yên nhìn thấy Hứa Minh Tâm, liền ôm chặt lấy cô.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.