Chương trước
Chương sau
Hứa Minh Tâm không chịu từ bỏ, cô tìm khắp các cửa hàng xung quanh đó, có nhân viên của hàng nói nhìn thấy cô gái ấy, dẫn Hứa Minh Tâm tới phòng thử đồ.

“Chính là ở đây, tôi thấy cô ấy vào đây, không sai đâu.”

Hứa Minh Tâm đứng trước cửa phòng thay đồ, trái tìm nảy mạnh một cái, bàn tay nhỏ nhắn đặt lên cánh cửa, nhẹ nhàng gõ.

“Thư Hân..”

“Ai vậy? Xin đừng làm phiền tôi thay quần áo?

Bên trong truyền ra những câu tiếng Anh lưu loát, giọng nói này có phần sắc bén, rõ ràng không phải Thư Hân.



Sau đó cửa được mở ra, người đó ra hỏi cô: “Cô là ai?”

Hứa Minh Tâm nhìn khuôn mặt xa lạ của cô gái đó, trong nháy mắt, trái tim như rơi xuống hầm băng.

“Xin, xin lỗi cô”

Cô lắp ba lắp bắp, khó kìm nén vẻ thất vọng.

“Giúp tôi đổi bộ cỡ nhỏ này, tôi cần rộng hơn một chút”

€ô ấy gọi nhân viên phục vụ tới Hứa Minh Tâm không còn hy vọng gì nữa, rời đi.

Josh thấy vẻ mặt thất vọng, đau lòng của cô thì an ủi: “Là người bạn rất quan trọng của cô sao?”

“Ừ, không rõ tung tích, sống chết chưa rõ…

Làm thế nào cũng không tìm thấy cô ấy, cứ như bị người ta giấu đi rỉ “Nếu quả thật như cô nói thì sao cô lại nhìn thấy cô ấy trên đường được? Cô đang nhắc đến Bạch Thư Hân sao? Hay cô chỉ nghe người ta nói vậy thôi?”

Hứa Minh Tâm gật đầu, anh ta nói tiếp.

“Cố Gia Huy và nhà họ Bạch không tìm được, có lẽ người trong cuộc không muốn để các cô tìm được, cô đừng quên Bạch Thư Hân lớn lên trong gia đình quân nhân, năng lực trốn tránh tìm kiếm không tệ đâu”

“Ý anh là… cậu ấy cố tình trốn chúng †a?

Nhưng mà trước đó cậu ấy còn liên lạc với tôi mà.

“Có khả năng là cô ấy gặp phải chuyện gì đó khó nói.”

Josh an ủi cô.

Mặc dù Hứa Minh Tâm không thể tiếp thu lý do đó, nhưng cô chỉ có thể tạm thời tin là như vậy”

Ngay cả cô mà Thư Hân không thể nói thì phải là chuyện nghiêm trọng đến mức nào vây?

Cô trở lại công ty, Cố Gia Huy nhìn thấy vẻ hoảng hốt của cô thì anh vô cùng lo lắng.

Sau khi Josh nói rõ đầu đuôi câu chuyện cho anh nghe, lúc ấy anh mới thở phào nhẹ nhõm.

“Anh cảm thấy Josh nói rất có lý, Bạch Thư Hân sẽ không sao đâu, nếu không thì người phải lo lắng nhất không phải em, mà là Lệ Nghiêm, em thấy anh ta làm sao chưa?”

Hứa Minh Tâm được anh nhắc nhở như thế thì tỉnh táo lại ngay lập tức.

Đúng vậy, Thư Hân mất tích lâu vậy rồi mà bác sĩ Doanh vẫn không có động tĩnh gì cả, dường như anh ta chẳng lo lắng chút nào.

Anh ta là một người cuồng em gái điển hình, sao có thể thờ ơ không quan tâm như thế được?

Điều đó cho thấy anh ta tin tưởng Bạch Thư Hân, nhất định cô ấy sẽ bình an.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.