Chương 1599
Cô đã khóc suốt mấy ngày rồi nhưng lúc này nước mắt của cô vẫn không kiềm chế được mà ào ạt rơi xuống như những viên ngọc trai lăn ra từ sợi dây chuyển bị đứt vậy. chỉ trong nháy mắt mà anh đã có thể cảm nhận được sự sợ hãi của cô. Cơ thể nhỏ bé của cô gái ấy đang khẽ run lên, hàng lông mi ướt át quẹt vào người anh khiến trái tim anh cũng muốn tan ra.
Vì đã nằm quả lâu nên có thể anh có hơi cứng nhắc, lúc nhắc lên sẽ cảm thấy hơi đau nhưng anh vẫn vươn tay ra ôm chặt cô vào lòng thật chặt, còn tay kia thì xoa xoa đầu cô rồi nói: “Em sợ lắm đúng không?”
“Em mạnh mẽ lắm, em không khóc chút nào đâu nhưng mà bây giờ không biết tại sao… Em biết là anh sẽ không bỏ em lại, chắc chắn bệnh tình của anh rồi sẽ khá lên thôi. Anh biết là em không được kiên cường cho lắm rồi mà, thế nên sao anh có thể để em chịu đựng sự đau khổ một mình chứ, đúng không chủ ba CO?”
Trong giọng nói của cô tràn ngập sự nghẹn ngào và cũng vô cùng nhỏ nhẹ khiến nơi mềm yếu nhất trong lòng anh như sụp đổ xuống.
“Cô gái ngốc này, anh còn chưa lấy em, chúng ta còn chưa cùng nhau đi đến giả thì sao anh có thể nỡ lòng mà rời xa em được cơ chứ Đứng lên đi, em đẻ anh làm anh… khó chịu lắm.”
“Em… em nặng vậy sao?”
“Không phải đầu.” Cố Gia Huy nói bằng giọng bat dac
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-cuoi-cung-em-da-lon/2969894/chuong-1599.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.