Chương trước
Chương sau
Tất cả đều ngưỡng mộ cặp đôi tưởng chừng như không thể đến với nhau này nhưng lại kiến trì bên nhau đến tận hôm nay.

Sau khi vào trong, Hứa Minh Tâm không còn căng thẳng nữa, thờ ra một hơi và vỗ ngực nói: “Làm em sợ muốn chết, còn sợ mình đối phó không nổi đám người đó nữa.”

“Thật ra anh cũng lo lắng nhưng em không làm anh thất vọng, giống như tối hôm đó khi em vừa bước ra khỏi khách sạn thì bị đảm phóng viên chặn lại, còn nhớ không?”

“Sao anh biết? Không phải anh đã rời đi từ rất lâu sao?” Hứa Minh Tâm vô cùng kinh ngạc, anh đang nói về chuyện lần đầu tiên ở khách sạn.

Lúc đó, cô bị phóng viên vây quanh, cô thuận miệng nói một câu để giải vây rồi lập tức bị chủ An đưa về biệt thự.

Từ đó bắt đầu cho định mệnh của đời mình.

“Lúc đó anh đang đứng ở đối diện, tưởng em không thoát được nên mới kêu Khương Tuấn xử lý nhưng không ngờ em lại mang đến bất ngờ lớn cho anh. Anh nghe rất rõ câu “người đàn ông của tôi”, thật sự làm anh vô cùng hạnh phúc, có lẽ chính vào giây phút đó anh đã yêu em và em cũng chính là người đầu tiên đứng ra bênh vực anh, nên anh không dám quân và cũng không muốn quên “

“Thì ra anh ở gần đó, chẳng trách sao chủ An đến sớm như vậy.”

“Anh thả em đi, sao còn trở lại làm gì?”

“Anh nói mình là một người đáng tin cậy, vậy chẳng lẽ em không phải a? Hơn nữa… tuy rằng anh hơi xấu nhưng anh lại không làm nhục em khi ở trong khách sạn nên em rất biết ơn vì việc đó, em cũng không muốn tiếp tục bị nhà họ Hứa lợi dụng nữa, vậy thay vì kết hôn với người khác thì gả cho anh còn tốt hơn, ít ra… anh vẫn còn tôn trọng em.”

“Cũng may anh không phải một người con trai đào hoa, nếu không thì em đã không có ấn tượng tốt rồi.”

“Đúng vậy, trong cuộc sống có rất nhiều chuyện không thể lường trước được nhưng dù sao chúng ta cũng chọn những gì tốt nhất cho mình, vậy có nghĩa là… chúng ta đã định sẵn là dành cho nhau, phải không?”

Cô cười toe toét nói, đôi mắt to trong sáng ấy cong lên thành hình lưỡi liềm, trong đó ngập tràn niềm vui và hạnh phúc.

Trong đôi mắt ấy là niềm phúc vô trong sáng như ngọc, vô cùng đẹp đẽ.

Anh không kiềm được cúi người xuống và khẽ hôn lên mặt cô.

“Hứa Minh Tâm, sau khi thông báo cho mọi người biết thì em sẽ là của mình anh.”

“Chà, phải nói Hứa Minh Tâm là của người con trai thứ ba nhà họ Cổ và con trai thứ ba nhà họ Cổ cũng chỉ của mình Hứa Minh Tâm mà thôi, vậy mới công bằng”

Cô cười tươi và nói, thậm chí còn ngoéo tay với “Móc ngoéo, đóng dấu, suốt đời không đổi.”

Cố Gia Huy cười khúc khích và làm cái hành động trẻ con này với cô, chỉ khi có cô cạnh bên thì mọi việc dù là nhỏ nhặt nhất cũng trở nên đáng trân trọng.

Bữa tiệc chính thức bắt đầu vào lúc chín giờ sáng và kéo dài đến tận tối.

Cô thấy mấy buổi tụ tập, gặp gỡ của những kẻ có tiền lúc nào cũng chán ngắt như vậy vì cô cứ phải ở lại đây suốt từ sáng đến tận tối, chẳng có gì để làm và người ta cũng chỉ ăn uống vui chơi đơn giản thôi mà?

Nhưng khi bước vào thì cô ngần cả người, nơi cô đến để ăn uống, vui chơi bỗng biến thành một chốn giao dịch làm ăn với quy mô lớn.

Chẳng hạn nếu người này muốn đàm phán chuyện làm ăn với một người nào đó nhưng lại bị đối phương né tránh và tìm đủ mọi cớ để thoái thác thì hôm nay, gặp nhau tại bữa tiệc này, người đó sẽ tranh thủ thời gian đến gần để bắt chuyện với người luôn né tránh mình.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.