Anh đã nghĩ, không người đàn ông nào thích một cô gái luôn làm loạn cả.
Dường như có thể chạm được đến, nhưng dường như lại mơ hồ không chiếm được.
Nhưng bây giờ, anh chỉ phát điện hy vọng Cố Yên chơi trờ chơi mập mờ với mình, như vậy… anh còn có thể tự lừa mình dối người, cho rằng bản thân còn có cơ hội.
Ngay cả mặt Lệ Nghiêm anh cũng chưa từng gặp, cử như vậy đã bị phán thất bại, thật là mất mặt.
Anh đợi ở cửa sân bay rất lâu, luôn mong chờ Cố Yên sẽ đi ra từ bên trong. Cô hối hận, không đi tìm Lệ Nghiêm, nguyện ý lấy anh làm chồng.
Trong đầu cứ lặp đi lặp lại cảnh tượng đó, kết quả lại có vẻ thật nực cười.
Lúc anh đang chuẩn bị về nhà, lại nhận được điện thoại của Quỹ Thiên Kim.
Nói là Cổ Chí Thanh đã tìm đến nhà họ Quý.
Lúc nghe điện thoại, anh đã thấy bình tĩnh hơn, thản nhiên nói: “Nếu dì muốn phạt cháu, chờ cháu về rồi nói sau.
“Cháu cứ uống rượu bên ngoài, không cần nhất định phải về nhà uống. Trong nhà tuy đầy rượu ngon, nhưng đều ở chỗ cha cháu, dường như cháu uống cũng không thoải mái. Quý Thiên Kim bình tĩnh nói.
Quý Khiêm ngạc nhiên, dì lại nói cho phép anh buông thả, có thể mượn rượu giải sầu sao? “Dì …Dì vẫn là dì của con sao?”
Anh tiết lộ tin tức của Vikla, đáng ra dì nên phạt anh ta mới phải.
“Tất nhiên dì là dì của cháu, dì biết lúc này trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-cuoi-cung-em-da-lon/2969404/chuong-1370.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.