Chương trước
Chương sau
“Biết rồi mà.”

Hứa Minh Tâm mặc thêm áo xuống lầu, đến tầng dưới mới phát hiện mình không mang theo khăn quảng Cô rụt rụt cổ, cũng không muốn chạy lên lầu lại thêm lần nữa.

Dù sao đến siêu thị chỉ cần tốn mười phút mà thôi. đi đi về về cũng khá gần.

Cô chà chà hai tay, cuộn tay trong túi áo, vòi và chạy như điện đến chỗ siêu thị.

Cô mua thêm mấy hộp thịt bò cuộn, sợ không đủ cho mọi người ăn.

Lúc bước ra khỏi siêu thị liền nghe thấy có ai đó hô lên tuyết rơi rồi.

Cô lập tức ngước mắt lên nhìn, quả nhiên tuyết đã rơi rồi, từng mảng từng mảng khá to.

Hứa Minh Tâm liền nâng tay đón lấy một bông tuyết, còn chưa nhìn rõ dáng vẻ thì nó đã tan ra trong chớp mắt.

Phản ứng đầu tiên của cô là rút ra điện thoại di động, rất muốn nói cho Cố Gia Huy nghe tuyết đã rồi rồi.

Cô đã nhập xong tin nhắn rồi nhưng lại đột nhiên nhớ đến, dù có gửi đi thì chưa chắc anh đã nhận được nó.

Ánh mắt cô chúng lại, cuối cùng lại tắt điện thoại đi cất lại vào túi Trên đường, những ai có đôi có cặp dựa sát vào nhau, người độc thân thì che lại đầu mirih, với vàng chạy đến phía dưới mái hiên.

Hứa Minh Tâm đội nón áo lên, chậm rãi bước đi.

Tuyết rơi lớn thể rồi, em không biết đi nhanh hơn sao?”

Một giọng nói ôn hòa truyền vào tại cô, sau đó đã có người cầm lấy những túi đồ nặng trên tay cô. “Chủ ba Cổ!”

Trong lòng cô kích động, người đầu tiên mà cô nghĩ đến chính là Cố Gia Huy.

Nhưng mà người mà cô nhìn thấy lại là Ngôn Phúc Lâm. “Đàn anh?” Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

“Lại quên nữa sao? Không phải em kêu tên anh của anh à?”

“Um um.”

Cô liên gật gật đầu. . Truyện Đoản Văn

Anh ta cầm dù nói: “Anh vừa đến chỗ của Bạch Thư Hân, em ấy bảo em xuống lầu mua đồ. Em cũng không mang dù nên anh đến đây. Sao thể nhìn thấy anh mà không phải là Cố Gia Huy nên em rất thất vong ở ph “Không có không có, sao em phải thất vọng chứ, chẳng qua em…”

Cô không nói ra được một cái lý do tại sao nào cả.

Thấy Ngôn Hải cũng vui vẻ như vậy, nhưng mà vừa rồi cô lại tưởng là Cố Gia Huy nên mới cảm thấy mất mác như thế.

Ngôn Hải cũng không miễn cưỡng, sở sở đầu cô nói: “Ngốc quá, anh chỉ đùa thôi mà, em đừng để ý. Đi thôi, Thư Hân đang chờ chúng ta đó.”

Hai người quay trở về liền bắt đầu bận rộn bắt nối lau.

Bật máy điều hòa không khí lên, lại cộng thêm nổi lầu nóng hồi hồi, khung cảnh quả thực vô cùng náo nhiệt.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.