Nhưng mà từ đầu đến cuối bà đều không bỏ ra nhiều bằng Ngôn Dương, ông đã quên chuyện ăn ốc đổ vỏ kia từ lâu rồi. “Mẹ lo lắng Ngôn Danh sẽ trở về, gây chú ý cho Ngôn Hải. Chuyện này mẹ muốn nhờ con, cho dù như thế nào cũng phải ngăn cản Ngôn Hải không được làm bất kỳ chuyện sai lầm gì. Mẹ sợ nó không nghe lời của bố mẹ, mẹ cũng chỉ có thể gởi gắm hy vọng với con thôi.”
“Con sợ… Con sợ mình không làm được.”
“Con đừng tự coi nhẹ mình, thật ra con rất giỏi, mẹ đã nhìn con lớn lên, đủ nagỳ đủ tháng, con nhất định sẽ trở nên rất ưu tú, khiến cho người khác phải chùn bước. Con cần thời gian rèn luyện, con còn trẻ, nên không cần phải sợ, rụt rè e sợ coi coi giống cái gì?”
Lời này tựa hồ chém định chặt sắt.
Người trẻ tuổi rụt rè e sợ làm gì.
Bất luận là làm người hay làm việc, hay là phương diện tình cảm, nếu cái gì cũng kiêng kỵ rụt rè, sẽ cắt đứt hết thảy nhân duyên.
Sau ngày hôm nay, cô hẳn sẽ vạch rõ thái độ cùng Cố Gia Huy.
Cô không muốn trở thành chướng ngại vật, khiến cho anh rơi vào tình thế khó xử.
Cô bằng lòng buông tay, dù ruột gan mình sẽ đứt từng khúc, cũng sẽ không hối hận.
Cô chỉ hy vọng anh có thể sống tốt.
Rất nhanh đã đến giờ ăn cơm trưa, bọn họ rất nhiệt tình, đã sớm coi cô là thân nhân.
Buổi tiệc sinh nhật rất náo nhiệt, nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-cuoi-cung-em-da-lon/2968814/chuong-1090.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.