Chương trước
Chương sau
Bây giờ vai về của bọn họ loạn xà ngầu cả lên, Cố Gia Huy muốn chung sống với Hứa Minh Tâm, mà cô lại là em gái mình, vậy bây giờ anh coi như bằng vai phải lứa với Cố Gia Huy, mặc dù có chút không quen cho lắm, nhưng cách xưng hô này cũng khiến cho Cố Gia Huy biết, anh chấp nhận chuyện của Cố Gia Huy cùng Hứa Minh Tâm.

Mặc dù Cố Gia Huy liếc mắt liền nhìn ra anh cũng chưa hoàn toàn buông xuống, nhưng cũng không hùng hổ dọa người, thích là một thứ quyền lợi, ai cũng đều có quyền có, anh không có quyền tước đoạt. “Ừ, đúng là rất lâu không gặp, hết thảy thuận lợi chứ?”

“Vốn muốn tiếp tục ở nước ngoài học thêm, nhưng nhà làm ăn cần phải có người chạy việc, nên bị bố mẹ gọi trở về, bắt đầu xử lý công việc trong nhà, sau này còn phải nhờ anh chỉ bảo thêm cho.”

“Cậu có bố cậu là được rồi, cảm ơn cậu đã chăm sóc Minh Tâm, cô ấy chắc chắn rất nghịch ngợm có đúng hay không?”

“Em không hề nghịch ngợm nha, em và anh trai đi với nhau rất vui, em rất hiểu chuyện.”

Anh trai…

Hai chữ thân mật như vậy, đau nhói màng nhĩ, anh biết rõ quan hệ bọn họ bây giờ chính là anh trai và em gái.

Nhưng mà… Tại sao anh nghe như vậy lại cảm thấy không thoải mái?

Anh hơi nhếch mi, thấy Ngôn Hải yêu thương cười với Hứa Minh Tâm, trong lòng cảm thấy khó chịu. “Thời gian không còn sớm nữa, em đã ở ngoài chơi cả ngày rồi, trở về nhà tắm đi, để anh uống với Ngôn Hải ly trà.”

“Nhưng mà…”

Đây là khách của cô mà, làm sao cô có thể đi trước chứ?

Cô còn muốn nói gì nữa, nhưng Ngôn Hải đã ra hiệu, ý bảo cô mau đi tắm, hôm nay đã đổ mồ hôi nhiều rồi.

Cô thấy Ngôn Hải cũng đã có ý như vậy, không thể làm gì khác hơn là ngoan ngoãn gật đầu, xoay người rời đi.

Trước khi rời đi còn có chút bận tâm, sợ Cố Gia Huy làm khó anh, ai ngờ anh lại thẳng thắn nói.”Hôm nay… con bé rất không vui, tuy không nói cho tôi chuyện gì xảy ra, nhưng tôi có thể cảm nhận được trong lòng con bé có chuyện đang giấu. Tôi nghĩ, nhất định có liên quan đến anh, tôi không muốn biết rốt cuộc chuyện gì xảy ra, nhưng tôi hy vọng anh có thể chăm sóc cho con bé thật tốt, dẫu sao người muốn đối xử tốt với nó, yêu thương nó không chỉ có một mình anh đâu.”

Ngôn Hải hơi nghiêm nghị, dù trước mặt là nhân vật hô mưa gọi gió trên thương trường, anh cũng thẳng người, nói dẫn từng chữ, chữ chữ vang vang có lực, tựa hồi đang uy hiếp.

Cố Gia Huy nghe vậy hơi nhướng mắt, cau mày nhìn anh với vẻ không thiện cam.

Đôi môi mỏng khẽ mím lại, mang khí chất đầy áp lực, như bảo người khác hãy tránh xa mình ra, một sức mạnh uy hiếp tuyệt đối, khiến cho người không thở nổi.

Ngôn Hải nhất thời cảm thấy mình quá mức trẻ tuổi, chênh lệch giữa hai người cũng không phải có thể bù đắp bằng tuổi tác, mà là kinh nghiệm, thành tựu của anh, khiến cho anh có thể lãnh đạo toàn thể, đứng trên đỉnh chóp.

Anh bị Cố Gia Huy nhìn soi mói, cảm giác giống như bị báo săn mồi để mắt tới con mồi, cả người cũng không thoải mái, cảm nhận được sự chèn ép cực mạnh.

Trong lòng anh ủ rũ, một ánh mắt đã khiến cho mình khó chịu như thế, vậy sau này làm sao còn bảo vệ Hứa Minh Tâm trước mặt anh ta, cho cô một chỗ dựa mạnh mẽ nhà mẹ dé? “Cố Gia Huy, anh thật sự ưu tú hơn so với tôi, tôi chẳng là gì nếu so với anh. Nhưng lòng tôi thích Minh Tâm, không hề kém hơn anh một chút nào, nếu như anh không biết quý trọng con bé, một ngày nào đó tôi sẽ cướp lại nó từ trên tay anh! Anh đừng cho rằng con bé nhỏ yếu, cũng đừng cảm thấy nó vô tâm tùy tiện, không biết đau lòng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.