Chương trước
Chương sau
“Anh… Anh rốt cuộc là ai, anh nói mát tôi cái gì.”

“Cũng thương hại anh, nếu mình còn chút năng lực thì đã có thể tự ra trận, chỉ tiếc!” Anh để lại thật nhiều vết tích trên người Hứa Minh Tâm, sau đó chậm rãi kéo ba người còn lại tới thùng giấy phía sau.

Cố Tử Vị cũng không phải người ngu, lúc này còn không chạy, thì còn đợi khi nào?

Cậu ta liều mạng chạy ra cửa, nhưng không nghĩ tới cửa sắt vừa dày vừa nặng lại kêu ken két, chậm rãi khép lại.

Một chớp mắt kia hoàn toàn đóng lại, nó kêu rầm một tiếng. Cố Tử Vị nghe tiếng động, mà trái tim run rẩy.

Cậu ta phẫn nộ xoay người, nói: “Anh rốt cuộc là ai? Anh muốn hại tôi có phải không?”

“Anh thực sự là ngu xuẩn, chuyện đã đến nước này, tôi tất nhiên là muốn hại anh. Nếu không phải tôi giúp anh, làm sao anh dễ dàng tránh khỏi người của Cố Triệt như vậy? Tôi đang dụ dỗ anh phạm tội, thắng nhóc ngốc!”

Anh cười lạnh lùng, tiếng cười hơi lành lạnh hơi vang vọng trong nhà kho rộng lớn.

Anh không nhanh không chậm, giống như lưỡi hái của tử thần, mà thu gặt tính mạng của cậu ta từng chút một.

Cố Tử Vị nghe vậy, bỗng nhiên cậu ta nghĩ tới điều gì.

Đúng vậy, sao cậu ta lại dễ dàng tách khỏi mắt của bố như vậy, cậu ta còn tưởng rằng ông trời trợ giúp mình, nhưng không nghĩ là có người cố ý!

Hơn nữa… Lúc đầu cậu ta không có ý định tìm Cố Gia Huy báo thù, vì cậu ta biết rõ mình nặng mấy cân mấy lượng.

Tục ngữ nói, chết tử tế không bắng kém sống, cậu ta không muốn chết.

Nhưng…

Mấy ngày này, cậu ta luôn gặp phải mấy người phụ nữ đê tiện, trào phúng nói chỗ của cậu ta không được.

Cậu ta là cái đàn ông, bị nhục nhã nổi điên, cho nên mới làm ra chuyện điên cuồng như vậy.

Là anh!

Là anh bày kế từng bước một! “Là anh, là anh hại tôi, tôi muốn liều mạng với anh!”

Cố Tử Vị phát điên vọt tới, nhưng thân thủ đối phương thoăn thoắt, nhẹ nhàng lóe lên đã thành công né tránh cậu ta.

Cố Tử Vị lại ngã trên mặt đất, chật vật không chịu nổi.

Đúng lúc này, bên ngoài nhà khi truyền đến tiếng còi ô tô.

Anh liếc nhìn giờ, tới sớm hơn dự liệu.

Cố Tử Vị sắp xếp người loan tin tức giả, Cố Gia Huy thật sự lên núi, thì nhất định đã quá muộn.

Cố Tử Vị mang Hứa Minh Tâm đến kho hàng này quá dài, mà Hứa Minh Tâm vẫn trong sạch, tâm tư lại Cố Gia Huy kín đáo, nên chắc chắn anh có hoài nghi. Cho nên anh đã sắp xếp trước một người đóng giả làm người dân trong làng, nói cho Cố Gia Huy biết hoàn toàn không có chuyện đó, là nói bậy bạ.

Cố Gia Huy thông minh như vậy, tất nhiên biết trong đó có bẫy, anh sẽ trở lại đường cũ.

Dọc theo đường đi anh đã để lại kẽ hở giúp Cố Gia Huy, thì cùng lắm Cố Gia Huy sẽ cho rằng Cố Tử Vị ngu dốt, chuyện xấu nhất là sẽ không tiêu hủy chứng cứ mà thôi.

Chờ anh tìm hiểu nguồn gốc tra ra nơi này, anh sẽ là tên côn đồ chuẩn bị cưỡng gian Hứa Minh Tâm.

Cuối cùng Cố Gia Huy sẽ giận chó đánh mèo đổ trên đầu Cố Tử Vị, còn anh sớm đã tìm ra phương pháp kim thiền thoát xác thoát đi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.