Chương trước
Chương sau
Có một vài chuyện cô vẫn phải nhắc nhở anh trước, hiện giờ cô rất ghét kiểu ôm công chúa của anh, không hề thích thú một chút nào!

“Ừ, anh đồng ý với em.”

Hứa Minh Tâm nghe thấy vậy thì mới ngoan ngoãn leo lên lưng anh.

Hai tay cô quàng qua cô anh, vừa nhìn thấy đồ ăn ngon liền lập tức giục Cố Gia Huy đưa cô qua đó.

Cô mua một cây kem, còn không quên cho anh ăn vài miếng. “Sao đột nhiên vừa rồi lại nghĩ đến chuyện ngăn cản cô ta vậy?”

“Ây, thật ra trước đó em cũng ý thức được rồi. Ví dụ như đám người theo đuổi anh như Trịnh Hoa, Tiết Minh Khu… thật ra chưa đến lúc bất đắc dĩ thì thực sự em không muốn ra mặt. Bọn họ biết rõ quan hệ của chúng ta nhưng vẫn cố tình phá hoại vì thế nên em mới rất tức giận, phản ứng mới kịch liệt hơn một chút. Nhưng còn lần này thì khác, Ngô Ưu không biết quan hệ giữa em và anh nên bây giờ mà tỏ thái độ thì em cứ có cảm giác như kiểu mình đang vô cớ gây sự vậy.”

“Cố Gia Huy… đi theo anh, em sẽ rất sợ hãi. Sợ mình không đủ tốt, liên lụy đến anh, làm cho anh bị người khác chê cười, bọn họ sẽ nói anh lấy phải một người vợ vô dụng. Em sợ mình không hiểu được những quy củ trong thế giới của anh, ở bên ngoài sẽ làm anh mất mặt. Vì thế em vẫn luôn cẩn thận từng li từng tí một, em muốn mình sẽ trở nên tốt đẹp hơn. Hiện giờ em… em vẫn chưa có thực lực đó, nếu như đợi đến lúc em có thực lực rồi thì khi ấy mới có thể khiến bọn họ tâm phục khẩu phục em. Vì thế em rất muốn trốn vào một góc không có ai biết, bế quan chăm chỉ gắng sức khổ luyện.”

“Vì thế trước đây em rất muốn làm một con đà điểu, cố gắng chôn vùi bản thân mình đi. Em… có phải rất không có tiền đồ đúng không?”

Trong lòng Hứa Minh Tâm đang vô cùng rối loạn, nói.

Cố Gia Huy nghe thấy vậy thì dừng lại, nói: “Anh làm cho em cảm thấy khó xử như vậy sao?”

“Cùng không phải… em biết anh không ghét bỏ em, nhưng em ghét bỏ chính mình…”

Hứa Minh Tâm buồn bã nói, cô ghét bỏ bản thân mình ngu ngốc, ghét bỏ bản thân mình không có một chút lễ phục em. Vì thế em rất muốn trốn vào một góc không có ai biết, bế quan chăm chỉ gắng sức khổ luyện.”

“Wì thế trước đây em rất muốn làm một con đà điểu, cố gắng chôn vùi bản thân mình đi. Em… có phải rất không có tiền đồ đúng không?”

Trong lòng Hứa Minh Tâm đang vô cùng rối loạn, nói.

Cố Gia Huy nghe thấy vậy thì dừng lại, nói: “Anh làm cho em cảm thấy khó xử như vậy sao?”

“Cùng không phải… em biết anh không ghét bỏ em, nhưng em ghét bỏ chính mình…”

Hứa Minh Tâm buồn bã nói, cô ghét bỏ bản thân mình ngu ngốc, ghét bỏ bản thân mình không có một chút lễ nghi quý tộc nào hết, có rất nhiều điều sau này cô phải miễn cưỡng mới học được.

Nếu như sớm biết ông trời đã sắp xếp cho cô trở thành vợ của Cố Gia Huy thì cô nhất định sẽ dốc sức chăm chỉ tập luyện để có thể từ một quả dưa chuột dưới lòng đất, làm cho mình trở nên tốt đẹp hơn, tỏa sáng trước mặt anh.

“Em đã từng nghe câu chuyện về cô nàng ốc chưa?”

“Anh muốn kể chuyện cho em nghe sao? Không muốn đâu, câu chuyện mà anh kể không lãng mạn truyền kỳ một chút nào!”

“Em không nghe cũng không được, lân này anh muốn kể câu chuyện về chàng trai ốc.” . Ngôn Tình Sủng

“Hả? Anh còn định xuyên tạc lịch sử à? Nói ra em nghe xem nào.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.